Chương 35: (Vô Đề)

Editor: Mẫu Đơn Sắc

Lục Thanh Nhai có chút hoảng hốt, vội vàng truy vấn: "Làm sao vậy?"

Lâm Mị lắc đầu, đi sang bên cạnh một bước, ngồi xuống ở ven hồ: "…… Anh cũng ngồi đi."

Mọi vật yên tĩnh, ngoại trừ tiếng gió, không có lấy một âm thanh nào.

Lâm Mị nhẹ giọng nói: "…… Đơn Đông Đình đã nói cho em một số chuyện của anh."

Lục Thanh Nhai trầm mặc mấy giây, run run sờ túi tìm thuốc lá: "…… Nói cả rồi à?"

"Ừ, nói cả rồi."

Anh cắn đầu thuốc, trượt viên đá mài trên bật lửa, vừa mới quẹt một cái, gió thổi tới, không một tia lửa nào lóe lên, dứt khoát không đánh nữa.

"……Thời điểm em đi tìm anh, ba anh vừa mới nhận được điện thoại, nhà cửa cũng đã bị thế chấp rồi, ông ấy cãi nhau với anh một trận, cho nên lúc anh nhìn thấy em, cảm xúc quá táo bạo, hoàn toàn không hành xử dựa trên lý trí."

Anh nhìn ảnh ngược của mặt trăng lạnh lẽo rơi trên mặt nước: "…… Xin lỗi em, có nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng. Anh không nói với em, là bởi vì những thứ này thực ra chỉ là cái cớ, anh không tin em thì chính là anh đã sai rồi."

Từ nhỏ anh đã được cưng chiều vô cùng, muốn cái gì là có c4i ấy, với anh mà nói, thế giới đã mở ra rất nhiều cánh cửa đối với anh, đằng sau mỗi một cánh cửa đều là con đường bằng phẳng.

Anh chưa từng ngờ rằng sẽ có một ngày mà tất cả những cánh cửa đó đều biến thành mặt tường.

Thế giới đột nhiên không kịp phòng bị mà lộ ra bộ mặt thật của nó… tàn khốc, thực tế.

Đại đa số mọi người, đều đang thuận lợi nghênh đón trưởng thành, nhưng trưởng thành lại chính là thời điểm mà anh đứt gánh ngã xuống.

Một khắc trước anh vẫn còn là một cậu ấm sống trong một tòa cung điện với vải vàng tơ bạc.

Một khắc sau thì lại đã cửa nát nhà tan, thành một kẻ nghèo hèn hai bàn tay trắng.

Vận mệnh vội vã biến đổi, giống như một dòng nước lũ mang theo mùi bùn thanh, anh bị quấn lấy đến không thể đứng thẳng, cũng không có cách nào thấy rõ bờ ở hướng nào, cũng không biết chỉ dựa vào sức lực của một mình mình thì có thể cập bờ được hay không.

"Sau khi cãi nhau với em, anh đã bình tĩnh lại, thời điểm chuẩn bị đi tìm em nói lời xin lỗi, mẹ của anh qua đời……" Giọng nói của Lục Thanh Nhai bình tĩnh: "…… Không lâu sau, việc kinh doanh của ba anh cũng chính thức phá sản. Khi đó anh do dự, hai bàn tay trắng, bản thân lại không thể mang đến cho em bất cứ thứ gì, cho dù có đi tìm em thì cũng làm được gì đâu?

Em muốn tương lai, anh lại không thể mang lại cho em dù chỉ là chút ít."

"Lục……"

"Lâm Mị, em nghe anh nói." Đầu ngón tay của anh miết điếu thuốc lá kia, rất nhanh có sợi thuốc lá tràn ra ngoài, trong gió đêm như có hơi thở nghèn nghẹn: "…… Trước kia, đã rất nhiều lần em nói bóng nói gió thảo luận với anh về kế hoạch trong tương lai, không phải là anh không nghe hiểu mà là, anh giả bộ nghe không hiểu…… Bởi vì anh cũng không biết tương lai của bản thân nằm ở đâu, đua xe chắc chắn là chuyện không thể làm cả đời, mà anh cũng không có mấy khả năng quay trở lại trường học tiếp tục học hành…… Anh không thể mang đến cho em bất cứ điều gì, lại sợ em thất vọng, cho nên vẫn luôn trốn tránh tự hỏi bản thân……"

Sau khi mẹ qua đời, anh mới chân chính suy xét đến vấn đề này.

Quả thật anh vẫn còn thích Lâm Mị, nhưng cái gọi là thích này không có một điểm tựa nào, từ đầu đã chú định sẽ không có bất cứ quả ngọt nào.

Anh đã hỏng bét, khi đó lại đi tìm cô, chẳng qua cũng chỉ là kéo cô vào trong một con đường lạc lối không biết nơi đâu là ánh sáng thôi.

Nghĩ trước nghĩ sau, không có con đường nào có thể đi, cuối cùng trong lúc vô tình thấy được thông báo chiêu binh.

Khi đó Lục Lương Trù vốn sứt đầu mẻ trán, và anh vừa thấy mặt đã cãi nhau um lên, ồn ào quá thì thậm chí còn động tay động chân.

Rốt cuộc có một lần, Lục Lương trù đánh anh, anh không đánh trả lại một chút nào.

Nửa đêm thu thập xong hành lý, suốt đêm rời đi.

Rèn luyện trong bộ đội, có thể làm một người thay xương đổi cốt.

Anh đã không còn là "cậu Lục" cầm trong tay tiền của ba mẹ mà rong chơi tận trời mây, trên người anh đã được phó thác trách nhiệm, anh bắt đầu hiểu ra trọng lượng và ý nghĩa của hai chữ "Trách nhiệm" này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!