Được ôm vào trong lồng ngực ấm áp như vậy khiến lòng An Nham vốn đang khổ sở dần dần chuyển biến tốt lên. Cho rằng chẳng qua chỉ là cái ôm đơn giản giữa anh em tốt, An Nham trả lễ vôvỗ bả vai Từ Thiếu Khiêm, sau đó tách ra, mỉm cười nói: "Thiếu Khiêm, không ngờ rằng cậu còn biết an ủi người khác."
Từ Thiếu Khiêm nhàn nhạt nói: "Tôi chẳng qua là đang trần thuật sự thật."
An Nham: "......"
Từ Thiếu Khiêm lại thấp giọng nói: "Liên hoan phim cũng không giống như những lễ ban thưởng nhờ bỏ phiếu so nhân khí kia, mỗi một hạng mục được bình chọn, đều là tiền bối lão làng cùng nhân sĩ chuyên nghiệp trong giới từng bên cho điểm, vì để cho công bằng, trong quá trình bình chọn các giám khảo không hề biết nhau, căn bản sẽ không có người vì cậu là cậu hai An gia mà cho cậu nhiều hơn một điểm."
An Nham trầm mặc một hồi, đột nhiên cười híp mắt nói: "Nói nửa ngày, nguyên lai là quanh co khen tôi. Cám ơn, tôi nhận tất."
Quả nhiên, mới vừa rồi còn làm cho người ta đau lòng muốn chết, đảo mắt liền biến thành cái bộ dáng thiếu đánh này.
An Nham cười nói: "Nhắc mới nhớ, tôi từ nhỏ vẫn cứ bắt nạt cậu, cậu khi còn bé luôn là nhìn thấy tôi liền tránh, chả khác gì tránh né ôn dịch, mặc dù cậu ngoài miệng không nói, trong lòng chắc chắn đều nguyền rủa tôi đúng không? Hiếm có... hôm nay cư nhiên lại chủ động khen tôi. Sớm biết vậy hẳn nên ghi âm lại lời cậu vừa mới nói cho anh trai tôi nghe."
"......" Từ Thiếu Khiêm im lặng.
"Cậu trước kia hình như còn thay tôi gánh biết bao nhiêu tội, tôi làm vỡ món đồ cổ mà ông nội thích nhất, sợ ông đánh tôi, nên đổ hết tội lên đầu cậu, hại cậu về nhà bị Tứ thúc cậu hung hăng tẩn một trận. Tôi còn nhớ, bức tượng ngọc cổ trên kệ kia của nhà tôi là do chú tự của cậu đưa tới bồi tội."
Cái đồ ngốc này, cũng biết nhớ nợ cũ cơ đấy?
Nếu như muốn tính nợ cũ, vậy cũng thật khó có thể tính toán chính xác được, khi còn bé An Nham quá mức ác liệt, Từ Thiếu Khiêm rơi vào tay hắn chịu không ít khổ, lúc ấy nghiến răng nghiến lợi hận không thể bóp chết hắn, nhưng bây giờ hồi tưởng lại, lại cảm thấy... những chuyện đã từng trải qua kia, cư nhiên lại ấm áp đến vậy.
—— Bởi vì, đó là kỷ niệm trân quý nhất, chỉ thuộc về mình hắn.
Đại khái đây chính là tình cảm thanh mai trúc mã trong truyền thuyết?
Bất kể là ghét cũng tốt, thích cũng được, bọn họ đã từng cùng nhau trải qua nhiều chuyện cũ như vậy, bọn họ lớn lên bên nhau từ nhỏ, nhìn đối phương từ một thằng bé ngu ngốc thiếu hiểu biết, từ từ biến thành một người đàn ông vóc người cao ngất. Nghe âm thanh của đối phương từ một đứa trẻ non nớt mềm mại, từ từ biến thành hào sảng hoặc trầm thấp hôm nay...
Nháy mắt, giữa hai người, cư nhiên đã quen biết nhau được gần hai mươi năm.
Sợ rằng nếu cứ tiếp tục thảo luận về "chuyện cũ ấm áp" này sẽ khiến mình không khống chế được ý muốn hung hăng hôn hắn, Từ Thiếu Khiêm tỉnh táo chuyển ánh mắt, nói sang chuyện khác: "Cậu còn nhớ Giang Tuyết Hoa không?"
An Nham cũng thu lại mấy câu đùa giỡn, gật đầu một cái, nghiêm túc nói: "Dĩ nhiên nhớ chứ, đã từng là một ngôi sao được công nhận trong giới, còn là thần tượng thời niên thiếu của tôi nữa, mỗi bộ phim của cô ấy tôi đều xem qua... Đúng rồi, cô ấy không phải đã sớm rời khỏi giới đi làm kinh doanh sao?"
Từ Thiếu Khiêm nói: "Cô ấy mới về nước tháng trước, có một lần gặp cô ấy trong tiệc sinh nhật bạn, cô ấy còn cố ý nhắc tới cậu. Cô ấy bảo xem Thành Phố Vô Tận, vô cùng thưởng thức biểu hiện của cậu trong phim, còn nói, nếu như có cơ hội nói chuyện, cô ấy muốn mời cậu làm vai nam chính cho cô ấy. Cô ấy biết tôi với cậu quen nhau nên bảo tôi khi nào có thời gian thì hỏi thăm một chút lịch trình gần đây của cậu."
An Nham kinh ngạc nói: "Vai nam chính? Cô ấy muốn trở lại?"
Từ Thiếu Khiêm gật đầu: "Đúng là muốn trở lại, chỉ là lần này đổi lại làm đạo diễn, gần nhất đang chuẩn bị một bộ điện ảnh mới, là đề tài cổ đại, nói về quá trình lớn lên của một hoàng đế."
Trong mắt An Nham lập tức hiện lên thần sắc hưng phấn, "Cổ đại? Hoàng đế? Tôi từ khi debut tới nay chưa từng được đóng phim cổ trang! Mau nói nói cho tôi, là triều đại nào?"
"Hình như là bối cảnh giá không, chuyện hư cấu. Bộ phim vẫn đang trong giai đoạn chuẩn bị, qua mùa xuân sẽ định danh sách diễn viên, đến lúc đó cỏ thể sẽ tìm cậu đến thử vai." Từ Thiếu Khiêm dừng một chút, "Chẳng qua là vốn ban đầu cho bộ phim này không nhiều, không giống Thành Phố Vô Tận có nguồn đầu tư lớn như vậy, nữ nhân vật chính là người mới, cậu nếu tham gia chắc tiền thù lao sẽ không quá cao, cậu tốt nhất nên suy nghĩ kỹ một chút."
An Nham vội vàng nói: "Không sao cả, thù lao cũng không thành vấn đề, mấu chốt là tôi cảm thấy rất hứng thú với đề tài này! Tôi vẫn mong được diễn hoàng đế một lần, ngồi trên ngai vàng, phía dưới quỳ một hàng người lễ tạ, cảm giác kia chắc chắn siêu tốt."
Nói tới đay, An Nham đã tự động bổ não hình ảnh mình khoác long bào ngồi trên ngai vàng được một đám diễn viên quần chúng quỳ xuống hành lễ... Chậc chậc, cảm giác kia quả thật thoải mái điên lên được. Chúng ái khanh bình thân, uy phong nhường nào, khí phách nhường nào!
Nhàn bộ dáng híp mắt cười vui vẻ của An Nham, hiền nhiên đã đem toàn bộ chuyện không vui ném ra sau đầu, Từ Thiếu Khiêm cuối cùng cũng yên lòng. An Nham chính là như vậy, nỗi buồn tới nhanh mà đi cũng nhanh, muốn quên chuyện gì, nói quên là quên, không một chút dây dưa lằng nhằng.
Nếu tâm tình của hắn đã tốt lên, Từ Thiếu Khiêm cũng sẽ không an ủi hắn nữa, lấy chiếc điện thoại di động từ trong túi áo khoác ra đưa cho An Nham, nói: "Di động của cậu này, ngày hôm qua tôi nhặt được trên ghế salon."
An Nham vội vàng nhận lấy, nói: "Cũng may chưa ném đi, nếu mất thật thì toi, trong danh bạ của tôi có rất nhiều số cá nhân, không thể để lộ ra ngoài."
Từ Thiếu Khiêm nhắc: "Sau này nhớ uống ít rượu thôi."
Nghe nói như thế, An Nham đột nhiên nhớ tới tình cảnh tối hôm qua sau khi uống rượu say... đè Từ Thiếu Khiêm ra OOXX, không khỏi có chút lúng túng, lỗ tai hơi hơi đỏ lên, sờ sờ mũi nói, "Khụ, tôi biết."
Từ Thiếu Khiêm thấy hắn lúng túng liền không nói nhiều nữa, chuyển chủ đề: "Đúng rồi, tôi đã gửi một vài tài liệu về mấy khu nhà tới hòm thư của cậu rồi, cậu nếu rảnh thì nhớ xem."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!