Trên bàn trà nước dưới cây trứng cá, bác bảo vệ cùng giám thị đang đàm đạo về chuyện nhân sinh. Từ ngày Ái Lạp chim cút sang cái trường kia, cuộc sống của hai bác nhàn nhã thư thái hẳn. Không cần đi rình rập mép tường canh xem nó trèo vào chỗ nào, cũng không bị ăn giày vào mặt rồi rượt nó khắp sân.
- Tôi già rồi anh ạ, chạy không bao giờ kịp theo con bé.
Giám thị thở hắt, nói với bác bảo vệ. Bác bảo vệ cười trừ, rót thêm cho hai người một chút nước chè, vui vẻ nói:
- Có nó cũng vui phết mà.
Anh em mình thân nhau cũng vì thế đấy thôi?
Sau câu nói đó, hai người cao tuổi lẳng lặng nhìn nhau, vừa buồn cười vừa muốn khóc chết đi được.
Trong phòng nghỉ giáo viên, các thầy cô cũng đang tán dóc về việc đưa lũ học sinh sang trường khác. Có người hỏi cô hiệu trưởng sao bỗng dưng lại đổi đề tài
"môi trường văn minh sư phạm" thành nổi loạn học đường. Cô hiệu trưởng nghĩ nghĩ ngợi ngợi, lát sau mới đáp:
- Thật ra là lệnh của cấp trên.
Mọi người cũng biết Thanh Lịch và Tô Lịch chung người sáng lập, cũng chung cổ đông rồi. Giờ trường bên kia đổi tên không có nghĩa đổi luôn hệ điều hành.
Cùng là tâm huyết của một người gây dựng, thế mà một bên ngày càng phát triển, một bên tuột dốc không phanh. Cùng là trường tư, chỉ khác địa phận khu vực, kinh phí đầu tư ngang nhau mà chất lượng lại chênh lệch, lãnh đạo sốt ruột cũng phải.
Nhất là khi Ái Lạp là cháu gái cổ đông lớn nhất của nhà trường, đằng trên có sự tự tin mãnh liệt rằng cháu mình sẽ làm yên được bên đó. Cô hiệu trưởng thân làm cấp dưới, nhận lệnh hành sự, chẳng dám ý kiến ý cò nhiều.
Song tự nhiên điều động một đám học sinh sang bên kia thì có chút trái quy tắc, đành phải lợi dụng đúng lúc tới project mà điều động.
- Bọn em hiểu ý tứ của cấp trên rồi, chắc định đánh cược một lần xem sao đấy!
Một cô giáo vừa xếp tài liệu vừa nói với, tất cả mọi người ngay lập tức đồng tình. Cấp trên khẳng định là đã vã lắm rồi, nhìn bên Tô Liên thấy sốt ruột nên thử lấy độc trị độc xem sao.
Nếu giáo dục truyền thống không được thì để đứa cùng thuộc tính sang thâu tóm, giống như thả một con chó sói vào đàn chó sói, con nào mạnh nhất sẽ thống lĩnh cả đàn.
***
- Con nào không mặc đồng phục, mời cút ngay ra khỏi lớp!
Bảo lặng lẽ siết chặt bàn tay Ái Lạp, ghìm nó ngồi yên tại chỗ, ánh mắt lạnh lùng quét ngang qua khuôn mặt cậu học sinh. Cô giáo đứng giữa lớp nghẹn họng không thốt nên lời, đến một câu quát mắng cũng không nói ra nổi, cả lớp thấy rõ sự tức giận sắp bùng phát của cô.
Đúng lúc đó thì Quỳnh Giao cảm thấy không ổn, vội vã đứng bật dậy chạy tới dỗ ngọt:
- Cô ơi, em với cô sang phòng khác nói chuyện chút nhé?
Quỳnh Giao ngước nhìn cô giáo trẻ, đôi mắt to phát ra đầy sự chờ mong. Cô giáo mím môi, nghĩ vài giây rồi đành cắp cặp sang chỗ khác với nó. Ái Lạp trao cho Quỳnh Giao mấy cái trái tim, lẳng lặng ngồi im tại chỗ quan sát mọi việc. Sau khi giáo viên rời khỏi, bầu không khí liền chìm vào tĩnh lặng.
Cậu bạn bị gọi lên bục vẫn đứng nguyên ở đó, không hiểu tại sao lớp im ắng thế.
Và rồi lộp bộp, một tiếng vỗ tay vang lên, dần dần lan ra cả lớp tạo thàng tràng pháo tay vang dội. Bọn trong lớp phấn khích hò reo vì được nghỉ tiết, tung hô cậu bạn như tôn sùng đức tin của mình. Cường dựa lưng vào tường để trông rõ cảnh này, chân mày dần nhíu vào, chậm chạp phun ra một câu:
- Vận động tí không?
- Không được bạo hành động vật.
Bảo cười híp mắt lại, nhìn cả một tập thể bằng ánh mắt trào phúng. Xem xem, đây chẳng phải là những mầm non tương lai của đất nước hay sao? Con cháu của những kẻ có quyền, có ô dù, ỷ vào mức học phí cao bằng tiền lương cả năm của người ta rồi coi giáo viên không ra cái gì.
Ái Lạp có lẽ là đứa cảm thấy khó chịu nhất trong đám ở đây. Nhân danh cho bọn học sinh thường xuyên trêu chọc thầy cô, cái lũ đang hò reo đằng kia đúng là nỗi sỉ nhục lớn lao vcl. Chúng nó đang chứng minh cho người lớn thấy sự nổi loạn tồn tại trong mỗi học sinh không phải là cá tính, mà là mất dạy.
Cái lũ cá biệt fake này, để tao dạy cho chúng mày biết thế nào là hàng real nhé!
- Ái Lạp, đánh bạn là hư đấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!