dịch: mafia777
"Tiểu Dã, Tiểu Dã."
Hùng Đệ ngồi xổm tại trước cửa nhà mình, nhỏ giọng hô hai câu, hiển nhiên giống một tên trộm mập.
Két.. Một tiếng.
Cửa được mở ra.
Chỉ thấy một đạo bóng dáng nhỏ gầy ở bên trong cửa.
"Tiểu Dã, đệ thật sự là quá lợi hại, đùa cho đám lừa ngốc kia chạy vòng quanh."
Hùng Đệ vừa thấy được Tiểu Dã, lập tức kích động xông đi hai tay ôm lấy Tiểu Dã.
Y kích động như vậy, là bởi vì y vốn là hết sức thống hận đám hòa thượng Thiên Tế tự, nhìn thấy Tiểu Dã đùa cho những hòa thượng đó chạy vòng quanh, trong lòng dĩ nhiên là mười phần vui vẻ, hơn nữa thân thủ y hơi chậm chạp ngốc nghếch, thấy Tiểu Dã quay lại như gió, cảm thấy Tiểu Dã hết sức lợi hại, trong lòng hâm mộ, cũng vô cùng sùng bái Tiểu Dã, vì vậy biểu hiện hết sức kích động.
Hàn Nghệ cười lắc đầu, đi vào, rót một chén nước, uống một hơi cạn sạch, đợi khi xoay người lại, phát hiện Hùng Đệ còn ôm Tiểu Dã rồi ra sức quay, cánh tay thô mập đều sắp ấn thân thể gầy ốm kia của Tiểu Dã vào trong cái lớp mỡ thật dày kia rồi, lại mơ hồ nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Dã cũng phát triển thành màu gan lợn, dường như có chút dấu hiệu mắt trợn trắng rồi, vội vàng tách hai người bọn họ ra: "Được rồi, được rồi, đệ đừng có siết chết Tiểu Dã đấy."
Tiểu Dã thật đúng là bị một thân thịt béo này của Hùng Đệ đè ép đến não có chút lớn ra vì thiếu dưỡng khí, lúc xuống đất vẫn còn lắc lư vài cái, thật đáng buồn chính là cậu ta không biết nói, chỉ có thể lẳng lặng để cho Hùng Đệ giày xéo.
Hùng Đệ rốt cục kịp phản ứng lại, khẩn trương hề hề nói: "Thật xin lỗi, Tiểu Dã, ta không phải cố ý, ta chỉ là nhất thời quá cao hứng, đệ ngàn vạn lần đừng giận ta."
Tiểu Dã cười lắc đầu, ra hiệu không sao cả.
Hùng Đệ ha hả nói: "Ta biết ngay đệ sẽ không giận ta mà."
Hàn Nghệ hướng Tiểu Dã hỏi: "Tiểu Dã, đệ có bị thương không?"
Tiểu Dã lắc đầu, trên mặt là nụ cười dào dạt đầy hưng phấn, dường như còn hơi cảm thấy thú vị.
Đột nhiên, cậu ta vươn bàn tay nhỏ bé vỗ vỗ cánh tay của Hàn Nghệ, đợi khi Hàn Nghệ nhìn về phía cậu ta, cậu ta huơ huơ nắm tay nhỏ vài cái, vừa chỉ chỉ về phương hướng Thiên Tế tự.
Hàn Nghệ lúc này không hiểu được, mờ mịt lắc đầu.
Tiểu Dã dường như có phần gấp gáp, lại huơ huơ nắm tay vài cái, còn đưa chân quét một cái.
Ba ba ba!
Hùng Đệ vỗ bàn tay đầy thịt: "Tiểu Dã, hảo công phu!"
Chỉ số thông minh gì thế này! Tiểu Dã dùng sức lắc đầu, trên mặt lại càng có vẻ sốt ruột.
Tuy nhiên Hùng Đệ ồn ào một trận, thật ra lại khiến Hàn Nghệ hiểu ra, nói: "Đệ là muốn nói, trong chùa miếu có người biết võ công."
Tiểu Dã lúc này gật đầu thật mạnh, sau đó lại quơ quơ quyền, khuôn mặt nhỏ nhắn làm ra một bộ dáng khiếp sợ.
"Hơn nữa thân thủ còn rất lợi hại?"
Hàn Nghệ lại không xác định nói.
Tiểu Dã lại dùng sức gật đầu.
Hàn Nghệ gật gật đầu, nhưng thật ra cũng không để ý, kinh doanh kiếm tiền bậc này, mời mấy cao thủ tới hộ viện, vậy cũng là chuyện bình thường, nếu không có, thì mới không bình thường, cười nói:
"Không có việc gì, cho dù cao thủ của bọn họ có lợi hại hơn cũng không vấn đề gì, chúng ta cũng không phải dựa vào vũ lực chém giết." Dừng một chút, hắn lại nói: "Thời gian khá nhanh, chúng ta nghỉ ngơi một chút liền lên đường thôi."
"Được."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!