Chương 5: (Vô Đề)

Diệp Cẩn Dư không cần chờ tới ngày hôm sau, buổi chiều đã nhìn thấy Vu Mãn Ngân, nàng ta dường như có chút gấp gáp.

Lộ trình vốn dĩ là một ngày, bởi vì sự thúc giục của nàng ta mà trực tiếp bị rút ngắn còn nửa ngày.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Buổi sáng Diệp Cẩn Dư và Diệp Minh Dương giả ngu khoe mẽ chọc cho Diệp mẫu vui vẻ, sau khi xong liền bị giữ lại ở chính viện ngủ trưa cùng mẫu thân, bọn họ thức dậy liền gặp được Vu Mãn Ngân vừa mới đến Diệp phủ.

"Thỉnh an tỷ tỷ, nhận được sự yêu thích của nghĩa mẫu, lễ vật mà nghĩa mẫu để ta hỗ trợ mang đến tặng cho tiểu thư và thiếu gia đã được mang tới rồi."

"Nghĩa mẫu nói người của Diệp gia ít ỏi, cố ý nhận Ngân Nương làm nghĩa nữ, để Ngân Nương đến Sùng Châu làm bạn với tỷ tỷ."

"Ngân Nương vốn chỉ là thứ nữ của thương nhân bình thường, trong lời nói và hành vi có nhiều chỗ không thích đáng, trong khoảng thời gian này, nếu có làm ra điều gì không đúng, vẫn xin tỷ tỷ thông cảm nhiều hơn, muội muội nhất định sẽ cố gắng sửa lại."

"Tin tưởng nghĩa mẫu đưa Ngân Nương đến đây cũng là vì tốt cho ta, để Ngân Nương học tập ưu điểm trên người tỷ tỷ nhiều hơn, tương lai ta nhất định sẽ cảm tạ sự hậu đãi của tỷ tỷ."

Vu Mãn Ngân nói xong hai mắt liền chăm chú nhìn phản ứng của Vân Thu Uyển, phảng phất như chỉ cần đối phương lộ ra một chút địch ý với nàng ta, nàng ta liền có thể dời chỗ dựa là lão phu nhân ra ngoài chặn họng đối phương.

Diệp Cẩn Dư nhìn nàng ta vừa vào cửa, sau khi hành lễ liền bắt đầu ba hoa ba xàm nói không ngừng, mấy câu ngắn ngủi đã chọc phải mấy chỗ đau của mẫu thân nàng, hoàn toàn đắc tội với nữ chủ nhân của Diệp phủ là mẫu thân nàng đây.

Lẽ nào thật sự không có ai nói với nàng ta, sau khi mẫu thân gả vào Diệp gia năm năm mới có cặp sinh đôi bọn họ, đồng thời sau đó lại không có động tĩnh gì nữa là điểm đen trong cuộc đời hoàn mỹ của mẫu thân nàng sao?

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Vân Thu Uyển sùng bái bà bà của mình, lại bị bà bà ghét bỏ, chuyện này là điểm mà nhiều năm qua mỗi lần đâm là mỗi lần đau.

Đây còn là kết quả Diệp Cẩn Dư tổng kết được sau khi quan sát phản ứng của mẫu thân lúc nhắc tới tổ mẫu, có thể bản thân bà ấy cũng không dám tự mình thừa nhận, nhưng chuyện này cũng không làm ảnh hưởng đến việc bà giận chó đánh mèo người dám khiêu khích bà như Vu Mãn Ngân.

Diệp Cẩn Dư nhìn ca ca nhà mình lộ ra biểu cảm ngơ ngác mê man, còn đang đắm chìm trong cảm xúc mình sắp có thêm một cô cô, lại một lần cảm thán sự cay độc của ánh mắt tổ mẫu.

Vân Thủ Uyển nhìn trợ thủ đắc lực bên cạnh bà bà, Phương ma ma đang đứng phía sau Vu Mãn Ngân thì bị tức gần chết, cùng lúc đó lại nhịn không được mà xem thường thứ tiểu nhân bợ đỡ như Vu Mãn Ngân.

Bà gả vào Diệp gia gần mười năm, tình cảm với trượng phu thắm thiết, bà bà đưa mấy "nha hoàn" tới đều không thể uy hiếp được địa vị của bà, nữ nhân xuất thân thương nhân, hơi tiền đầy người, nói chuyện thô tục này dựa vào cái gì mà cảm thấy bà sẽ sợ nàng ta.

Có Phương ma ma ở đây, Vân Thu Uyển cũng không tiện nói hay làm gì nhiều, nhưng sự kiêu ngạo của bà và sự xem thường cùng khinh bỉ Vu Mãn Ngân này lại được biểu đạt vô cùng tinh tế.

Vân Thu Uyển đè xuống cơn giận, vẻ mặt nhàn nhạt, chỉ dùng khóe mắt liếc Vu Mãn Ngân một cái khi nàng ta nói chuyện: "Nếu như là nghĩa muội của phu quân, ngươi nên gọi ta là tẩu tử chứ không phải là tỷ tỷ, nhà ta không có muội muội."

Một câu nói nhẹ nhàng tỏ rõ thân phận của Vu Mãn Ngân, phảng phất như bà đã sớm biết thân phận của nàng ta, ai có thể biết, vừa rồi bà quả thật bị từ nghĩa muội đột nhiên xuất hiện này làm cho tức giận không nhẹ.

"Lục Tường, ngươi cho người đưa Vu tiểu thư đến viện của nàng ta đi."

"Đúng rồi." Giọng điệu tùy ý sắp xếp đường đi nước bước cho "nghĩa muội" của trượng phu, Vân Thu Uyển hiện tới mới như đột nhiên phản ứng lại: "Bởi vì không biết Vu tiểu thư đến sớm, viện tử đã chuẩn bị chưa kịp thu dọn, vẫn mong Vu tiểu thư đừng để bụng."

Vu Mãn Ngân thật lâu mới phản ứng lại được, đây là đang phong long mắng nàng vội vàng thấy người sang bắt quàng làm họ, sắc mặt Vu Mãn Ngân lúc xanh lúc trắng, nhưng khóe mắt liếc thấy dáng vẻ giả câm vờ điếc của Phương ma ma, nàng ta cũng chỉ có thể cúi gằm mặt.

Đợi đến trong phòng không có người ngoài, Diệp Cẩn Dư mới cẩn thận quan sát phản ứng của mẫu thân nàng, nếu như mẫu thân miễn cưỡng cười vui thì nàng còn phải tiếp tục nghĩ cách dời đi sự chú ý của bà.

Năng lực an ủi người khác của nàng thật sự là chẳng ra sao cả, Diệp Cẩn Dư tự mình biết mình, mỗi lần mẫu thân có tính cách dịu dàng của nàng thương tâm thì sẽ phải duy trì một khoảng thời gian, sau đó cả nhà đều sẽ đau đầu theo.

"Cẩn Nhi sao lại có vẻ mặt đó?"

Nhi tử vẫn là dáng vẻ không tim không phổi kia, chỉ có tiểu nữ nhi là luôn hiểu lòng bà, Vân Thu Uyển cũng cảm thấy có chút an ủi trong lòng.

"Cẩn Nhi cũng không thích tiểu cô cô mới này à. Không sao, mấy ngày nữa mẫu thân tổ chức yến hội, Tiểu Cẩn Nhi xinh đẹp của chúng ta có thể tìm tiểu cô nương xinh đẹp hơn làm bằng hữu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!