Chương 15: (Vô Đề)

Sau sinh nhật, chính là lúc nàng thực hiện lời hứa.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Học y là chuyện mà nàng thích nhất, nhưng nàng đã đợi năm năm lại thêm hai tháng nữa, nếu nàng không có can đảm thì thật có lỗi với bản thân.

Sáng hôm sau, Diệp Cẩn Dư dậy thật sớm đứng trước của tủ quần áo, cơ thể nho nhỏ không bị yếu thế so với chiếc tủ lớn trước mặt.

Lấy hết quần áo có thể mặc trong mùa này ra rồi ướm lên người, nàng có chút bối rối, "Thu Sương, ngươi cảm thấy ta mặc bộ nào thì đáng yêu, có thể làm phụ mẫu ta vừa nhìn là thấy mềm lòng?"

Sau khi ở chung được hơn một tháng, Thu Sương đã không còn trầm tính như trước đây nữa, ngược lại có chút hoạt bát, lúc này đột nhiên bị hỏi đến, tuy rằng không biết làm sao nhưng vẫn trả lời theo bản năng, "Chỉ cần là tiểu thư thì Thu Sương đều cảm thấy ngoan ngoãn đáng yêu."

Diệp Cẩn Dư cũng cảm thấy như vậy, nhưng nàng vẫn chưa từ bỏ ý định, "Vậy phải hoạt bát, đáng yêu hơn nữa."

"Nô tì không biết chọn quần áo, hay là để bà vú chọn giúp?" Thu Sương nhìn tiểu thư vẫn còn đang phiền não nhà mình rồi lại nhìn chỗ quần áo đầy đủ sắc màu treo trong tủ một lát, cảm thấy bối rối.

"Lại nói tiếp, sao hôm nay tiểu thư lại đột ngột muốn trang điểm vậy?"

Theo những gì mà tỷ tỷ trong viện nói, từ khi tiểu thư năm tuổi thì bà vú vẫn luôn muốn giúp tiểu thư trang điểm, nhưng tiểu thư vẫn không phối hợp, còn nói ở trong nhà thì chỉ cần ăn mặc thoải mái là được.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thu Sương cũng chưa từng nghe tiểu thư hôm nay muốn ra cửa, hay là nàng ấy đã quên mất?

"Hôm nay tiểu thư nhà người phải làm việc đại sự, đương nhiên phải để phụ mẫu thấy vừa mắt mới có thể làm tốt được."

"Được rồi, lấy cái này đi."

Cuối cùng Diệp Cẩn Dư lấy một chiếc váy màu đỏ, có vẻ mẫu thân nàng rất thích dáng vẻ khi mặc đồ đỏ của nàng, mỗi lần nàng mặc váy đỏ, Vân Thu Uyển đều ôm rồi nhéo nhéo nàng.

Có lẽ một một người phụ nữ đến một độ tuổi nhất định đều sẽ thích những màu sắc kiểu vui vẻ?

Có lẽ nàng không thể tưởng tượng được, với ngũ quan tinh xảo, khuôn mặt trắng nõn mềm mại, đôi mặt to tròn long lanh, chỉ cần nàng mặc một bộ đồ đỏ thì sẽ làm nổi bật nhan sắc, để lộ ra khí sắc tốt nhất của nàng.

Kỳ thật Diệp Cẩn Dư như vậy, ai nhìn vào cũng muốn xoa xoa bóp bóp, chỉ là không ai dám nói với nàng, rốt cuộc cũng chỉ có mẫu thân ruột Vân Thu Uyển mới có tư cách làm vậy mà thôi.

Mà ca ca ngày nào cũng ở chung cùng nàng đều muốn nhéo nàng, cho nên nàng không biết được mẫu thân nàng không phải là thích màu đỏ mà là thích nữ nhi mình mặc màu đỏ.

Diệp Cẩn Dư cố ý chạy tới chính viện nhân lúc phụ thân nàng chưa ra khỏi cửa, nếu muốn nói thì nói rõ trong một lần luôn vậy.

Cuối cùng nàng cố gắng lấy hết dũng khí, lấy tốc độ của nàng thì dũng khí này cũng không thể dùng tới lần thứ hai.

Nghe xong nàng đỏ mặt giải thích ý định của mình, Diệp Hành, người phụ thân luôn yêu thương nữ nhi chỉ cười tủm tỉm mà không nói gì.

Mà Vân Thu Uyển luôn sợ mất thể diện cũng ngoài dự đoán không nói "không được", vẻ mặt ý vị thâm trường, "Cẩn Nhi còn nhớ chỗ thuốc trong sân không?"

Diệp Cẩn Dư thấp thỏm gật đầu, ngữ điệu ngoan ngoãn, "Nhớ rõ ạ."

Vân Thu Uyển nhàn nhã rót cho mình một chén trà, thong thả nhấp một ngụm rồi mới nói, "Khi đó mẫu thân liền đoán được con sẽ có một ngày như vậy."

Tiểu nữ nhi vì muốn một miếng đất mà thậm chí còn đồng ý với yêu cầu học nữ công gia chánh, bà lại không để ý lắm, phải biết rằng từ khi nữ nhi được năm tuổi bà đã luôn muốn tìm một sư phó để dạy nàng.

Không nghĩ rằng, nữ nhi thoạt nhìn ngoan ngoãn nghe lời cũng giống như nhi tử, đều mê chơi, thấy ca ca nũng nịu xin phụ thân hắn nên nàng cũng làm theo.

Bắt đầu từ miếng đất kia, Vân Thu Uyển phát hiện, tiểu nữ nhi dường như rất hứng thú với Kim đại phu trong phủ, lúc đi tìm Ngộ An ca ca chơi đều cố ý chọn đúng thời điểm Kim đại phu đi bắt mạch.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!