Không còn ở bên Thái hậu, lại có Vệ gia làm chỗ dựa, Thái hậu còn có thể trách phạt nàng thế nào được?
Vệ Chiếu vui đến mức tâm can như muốn vỡ ra, nỗi vui sướng ấy tràn khắp ngực, khiến hắn suýt không thở nổi:
"Tốt… tốt lắm! Vậy ta sẽ chuẩn bị! Nhất định không để nàng chịu thiệt thòi!"
Hồng Trần Vô Định
Thanh Lộ thoáng quay sang nhìn hắn, ánh mắt chứa một tia nghi hoặc.
6
"Ra phố lớn quỳ hai canh giờ."
Tôn cô cô còn muốn thay ta xin vài lời, nhưng thấy Thái hậu giận dữ, cũng đành ngậm miệng.
Ta quỳ giữa trường nhai (con phố dài).
Quả nhiên, bình minh sáng nay có mây đỏ đầy trời không phải là điềm lành gì.
Quỳ được một nửa, trời đổ mưa lớn.
Từng tốp cung nữ che ô, xách theo tay nải.
Tỷ muội tay nắm lấy tay, lưu luyến chẳng rời, bao lời muốn nói nghẹn lại nơi cổ, đôi mắt hoe đỏ, chỉ biết lặp đi lặp lại một tiếng bảo trọng.
Phải rồi, hôm nay là ngày cung nữ rời cung.
Ta ngẩn người nhìn họ, bỗng nghĩ, nếu hôm ấy ta không đi đưa thuốc...
Có lẽ giờ ta cũng giống như họ, lòng ngập tràn hy vọng đứng trước cửa cung, chờ Phối Lăng đến đón.
Khi đầu gối quỳ đến tê rần, cơn đau từ đầu gối lan lên tận bụng dưới.
Lúc cảm thấy bụng đau quặn từng hồi, ta mới sực nhớ, vài ngày nay bận rộn quá, ta đã quên mất mình tới kỳ kinh nguyệt.
Gió lạnh táp vào mặt như d.a. o cắt, ta cố gắng dùng tay che bụng dưới.
Nhưng y phục ướt sũng, gió lùa từ mọi hướng, tay ta ôm cũng chẳng ngăn được cơn lạnh.
Mồ hôi lạnh đầm đìa, thân thể run lẩy bẩy, bụng đau như d.a. o cứa từng nhát, từng cơn buồn nôn xộc lên khiến ta không sao thở nổi.
Ta nghiến chặt môi dưới, bấm mạnh vào hổ khẩu trong tay, cố gắng không để bản thân ngất đi vì đau.
Đau quá… thật sự đau quá…
Đau đến mức gần như sụp đổ, nước mắt hòa vào nước mưa, không ngừng rơi.
Ta dường như nghe thấy một tiếng thở dài vang bên tai.
—Thanh Lộ à, vì sao ngươi lại cứng đầu như thế, vì sao không chịu cúi đầu?
Ta không cứng đầu… ta đã cúi đầu rồi mà…
Khi Vệ Chiếu đến từ hôn, ta cũng đã khóc lóc cầu xin như thế...
Khi Phối Lăng xem thường ta, ta cũng buồn đến sinh bệnh một trận...
Ta còn có thể làm gì đây? Ta còn có thể làm gì nữa?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!