Bên ngoài có cung nhân cầu kiến, Tôn cô cô vào lại liếc nhìn Thái hậu rồi lại nhìn ta, lộ vẻ khó xử.
"Cứ nói đi. Có chuyện gì mà lại phải tìm đến Ai gia?"
Là chuyện của Vệ gia, Vệ Chiếu.
Sáng nay Vệ Chiếu vào triều, thỉnh cầu Hoàng thượng cho mượn một nữ y thị trong cung để khám bệnh cho mẫu thân mình.
Hoàng thượng cảm động vì lòng hiếu thảo, liền truyền gọi Thôi thượng thực, bảo bà phái người đi.
Thôi thượng thực hơi lắc đầu tiếc nuối:
"Nếu là trước kia, thần có một người rất giỏi phụ khoa, cực kỳ thích hợp. Nhưng nay… thần không thể điều nàng đi được."
Lời này khiến Hoàng thượng khẽ nhíu mày, sinh chút tò mò:
"Trong bốn ty, lại có người mà ngay cả ngươi cũng điều không nổi sao?"
"Bệ hạ còn nhớ chăng, năm xưa quý phi sau sinh tâm tình u uất, phương thuốc giải uất được đưa từ Dược Ty tới, chính là do nàng ấy kê ra."
Hoàng thượng dấy lòng yêu tài, phất tay cười:
"Đã có bản lĩnh, có chút kiêu ngạo cũng không sao. Truyền chỉ, đi mời nàng đến."
"Không phải kiêu ngạo, mà là Bệ hạ lấy nhân hiếu trị thiên hạ, cô nương ấy cũng học được chút hiếu tâm, mỗi độ xuân về thường sinh bệnh, nên tự nguyện xin hầu hạ bên người, bởi thế mới khó mà điều đi được."
"Ồ? Là ai vậy?"
Thôi thượng thực nhìn Vệ Chiếu, nhẹ nhàng cười:
"Nói ra cũng khéo, người đó… vốn là cố nhân của Vệ công tử.
"Nàng họ Giang, tên Thanh Lộ."
Vệ Chiếu sững sờ tại chỗ.
Nét bút trong tay ta chệch đi, để lại một vết mực loang trên giấy.
Thái hậu liếc nhìn ta một cái, khẽ thổi làn hơi nóng trên mặt trà, thản nhiên nói:
"Vậy thì, nếu bệnh đã không thể chữa, thì khỏi cần chữa nữa."
Tôn cô cô thoáng lộ vẻ khó xử:
"Vệ công tử đang quỳ ngoài điện, chỉ sợ Hoàng thượng…"
Lời này như chọc giận Thái hậu, bà lạnh giọng, đặt mạnh chén trà lên bàn:
"Năm đó nhà họ Vệ miệng nói vì đại cục triều đình, rao giảng nhân nghĩa đạo đức, khuyên Tiên hoàng gả Nguyên Khê của Ai gia tới nơi hàn địa khổ cực. Mà nay, Vệ gia lại báo đáp ân nhân cứu mạng như thế?"
"Chẳng phải là thiên đạo luân hồi, báo ứng chẳng sai sao?"
"Nó đã thích quỳ, thì để nó quỳ cho đủ!"
5
Vệ Chiếu quỳ rất lâu.
Cung nhân qua lại đều đưa mắt nhìn hắn, ánh mắt ấy… hàm chứa bao điều khó nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!