Chương 12: Ngoại truyện Thanh Lộ

Ngoại truyện Thanh Lộ

Khi Nguyên Khê công chúa hồi kinh, vừa đúng dịp tiết Đoan Dương.

Thái hậu vui mừng khôn xiết, đến cả sắc mặt cũng khá hơn nhiều, đối với bọn nô tài bên dưới cũng thêm vài phần khoan dung.

Tôn cô cô cũng không nhịn được mà khen mấy câu với Thôi Thượng thực:

"Thái hậu bình phục, đều là nhờ công lao của Giang Điển dược."

"Thái hậu nói, người do ngươi dạy dỗ, ắt không phải hạng tầm thường."

Thôi Thượng thực vẫn còn lo lắng cho ta:

"Ở trong cung làm nữ quan, muốn chờ tới ngày ngoi đầu lên, thì cũng phải đợi đến khi thành bà cô già mất rồi."

"Như mặt trời lặn rồi lại mọc, sống trong cung cũng như ngồi trên bè nứa vượt sông.

"Thanh Lộ, ngươi nghĩ thế nào?"

Trời nóng như thiêu đốt, bên ngoài ve sầu đã bắt đầu kêu râm ran.

Hồng Trần Vô Định

Ta nghĩ rất đơn giản.

Trên đời này, thứ đè nặng lên nữ tử chính là tiết hạnh.

Thứ đè nặng lên nam tử lại là trung và hiếu.

Nay ta đã được thăng làm Điển dược, lại hầu hạ trong cung của Thái hậu, bất kể Hoàng thượng hay kẻ khác dùng danh nghĩa gì muốn người, thì cũng còn cách một tầng trung và hiếu ấy.

Khi Thái hậu còn khỏe mạnh, ta có thể tạm an cư một góc, giữ vững bản thân mình.

Còn sau trăm tuổi Thái hậu sẽ ra sao…

Từng có lúc, ta cũng nghĩ đến việc hạ độc g.i.ế. c c.h.ế. t Phó Lăng và Vệ Chiếu để trừ hậu họa.

Nhưng chưa nói đến việc các hoàng tử ăn uống đều có người thử độc trước.

Thuốc lĩnh từ Dược Ty cũng phải ghi chép ba lượt, huống chi là độc dược.

Dù việc thành, cho dù ta đã liệu hết mọi bề để rửa tay gột sạch, chỉ e cũng sẽ liên lụy đến Thôi cô cô và Dược Ty, hoặc là các cung nhân, y thị ngày ngày kề cận hầu hạ các hoàng tử, khiến một đám người vô tội phải vì ta mà đền mạng.

Vị Nguyên Khê công chúa kia, khi ta còn chưa nhập cung đã nghe qua danh tiếng của nàng.

Những năm tiên hoàng trọng bệnh, triều đình trong ngoài đều loạn, lại thêm liên tiếp vài năm mất mùa.

Quốc khố trống rỗng, bên ngoài thì đám người Nhung Địch ở Bắc Cương hăm he nhìn vào.

Khi nhà họ Vệ cùng Thái hậu vì chuyện hòa thân mà tranh luận mãi không thôi, chính vị trưởng tỷ này của đương kim Thánh thượng đã noi theo Văn Thành công chúa, tự xin gả đi Bắc Cương hòa thân.

Nàng nhìn xa trông rộng, đem theo khí cụ nấu nướng bằng sắt và y thư Trung Nguyên tới Bắc Cương.

"Gần đây nghe người ta nói bên mẫu thân có một nữ y quan rất giỏi y thuật hầu hạ, thì ra là ngươi, đứng lên đi."

Gió nhẹ thổi qua đình đài, làm mặt nước trong ao gợn lên những gợn sóng êm đềm, như nếp nhăn bên khóe mắt Nguyên Khê công chúa.

Khác với Thái hậu, nàng có dung mạo dịu dàng, giọng nói cũng ôn hòa, có thể thấy thuở còn trẻ là một cô nương hay cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!