Chương 74: Đến lúc này mới vào Tiên lưu

Dịch giả: Gia

Thẩm Luyện và Lư Thủ Nghĩa ở bên ngoài, cũng không biết trong cung điện xảy ra chuyện gì, chỉ đợi một lúc sau mới nghe được bên trong truyền ra giọng nói của chưởng môn đạo nhân, muốn để một mình Thẩm Luyện đi vào… mà không phải để cho đệ tử mới thu của hắn

- Lư Thủ Nghĩa cũng cùng đi vào.

Thẩm Luyện tiến vào trong, Tam Vấn đạo nhân đã đi đâu mất.

Chưởng môn nhìn Thẩm Luyện, khẽ điểm một cái, dùng sự nhạy cảm của Thẩm Luyện vậy mà không kịp phản ứng lại một chỉ này, tựa hồ một chỉ tay đơn giản kia xuyên thấu qua thời gian, khiến cho hắn không cách nào tránh thoát.

Chưởng môn rõ ràng ngồi trên giường đá, không hề đứng lên, nhưng ngón trỏ kia quả thực điểm lên mi tâm của Thẩm Luyện đang đứng cách xa một trượng ngoài.

Một luồng khí tức vô cùng lạnh lẽo xâm nhập vào mi tâm Thẩm Luyện, trong đầu hắn bỗng xuất hiên một đoạn văn tự và hình vẽ, chính là phiên bản hoàn chỉnh của Huyền Cực Công hắn học được từ bàn cờ, thậm chí còn có thêm một vài chú giải và tâm đắc.

Xưa nay đã có cách nói đạo thống truyền thừa không dùng chữ viết, đây là lần đầu tiên Thẩm Luyện gặp được chuyện này.

Nói không rõ là vui hay buồn, hắn tu luyện Thượng Thanh Linh Bảo Tự Nhiên Tỏa Tâm Định Thần Chân Giải đã lâu, đây là pháp luyện thần, ngưng tâm định tính, mỗi khi gặp đại sự ngược lại càng trở nên an ổn bình tĩnh.

Thẩm Luyện nhắm mắt một lúc, sau đó mới mở mắt ra, hơi khom người, được người truyền pháp, không thể bất lễ được.

Khuôn mặt chưởng môn rốt cuộc hiện ra một chút tán thưởng, nói: "Vô cố gia chi nhi bất nộ, tốt nhiên lâm chi nhi bất kinh (1), Thẩm Luyện ngươi quả thật đáng được khen một câu Đạo tính thâm hậu."

"Chưởng môn để cho con một mình đi vào, e rằng chắc không phải chỉ muốn khen con." Vẻ mặt Thẩm Luyện thản nhiên, cách làm việc của tu sĩ tất nhiên không thể phỏng đoán theo lẽ thường được, nhưng chỉ cần có tâm, có cảm xúc, thì bất kỳ ai làm việc cũng để lại dấu vết mà tìm kiếm.

Hắn đi qua Vấn Tâm Lộ với tốc độ cực nhanh, ngay cả vị lão giả áo đỏ kia cũng hận không thể thu hắn làm đồ đệ ngay lập tức, còn sớm truyền công pháp, có thể thấy cho dù trong Tiên môn, tư chất của hắn cũng là sự lựa chọn tốt nhân, chưởng môn đã là Đạo giả, lại quản lý Tiên môn, chắc chắn sẽ không cố ý khắc khe với hắn, điểm này Thẩm Luyện tin chắc mình phán đoán không sai.

Bất kể là người hay yêu, hay là những sinh vật khác, chỉ cần còn tình cảm, ắt sẽ không thể vô dục vô cầu, nên tu sĩ cũng không ngoại lệ, Thẩm Luyện sẽ không lo được lo mất, giống như trước kia gặp gỡ hồ tiên Tân Khứ Bệnh, nếu đã tới thì phải an tâm bình tĩnh mà đối phó.

Có tấm lòng này, cứ bình thản đối đãi nhau, đừng để tâm quá nhiều.

(*Hữu thử tâm định, đạm nhiên tương xử, canh vô giới hoài)

"Với người tu đạo chúng ta mà nói, kẻ khác phỉ ta báng ta, khen ta ngợi ta, đều là mây khói, có cũng được mà không có cũng được. Tông môn năm mươi năm mở sơn môn một lần, bước qua Vấn Tâm, chọn ra mười người, tuy là hữu duyên, nhưng chủ yếu vẫn là lựa chọn một vài đệ tử mới có tư chất tốt, giống như ngươi vậy, trước Khiếu Động mà đã có thể thần hồn ly thể, quả thật vô cùng hiếm thấy, không chỉ Thanh Huyền, mà bất kỳ Tiên môn nào cũng sẽ thu nhận ngươi."

Chưởng môn ngoài mặt bình thàn, nhưng nội dung lời nói thì khen rõ Thẩm Luyện.

"Một khi đã vào Thanh Huyền, đệ tử sẽ không nghĩ đến những Tiên môn khác." Thẩm Luyện lên tiếng trả lời.

"Thật ra người giống ngươi, hoặc là kiếp trước tu vi thâm hậu, cảnh giới từ Hoàn Đan trở lên, hoặc có pháp môn huyền diệu khác, chẳng qua Nguyên Thanh tổ sư của Thanh Huyền ta từng nói 'nếu đã vào môn phái ta, sẽ không hỏi chuyện lúc trước', cho nên bần đạo cũng không muốn hỏi bí mật của ngươi, ta sai ngươi đến U Hà lấy Âm Ngọc, không phải cố ý làm khó dễ ngươi, đến lúc đó ngươi tự sẽ hiểu dụng ý của ta."

Chưởng môn vẫn tỏ ra cao thâm khó đoán như trước.

*******

Sự tồn tại của U Hà, so ra còn lâu đời hơn cả Thanh Huyền tiên môn.

Nước sông bên trong không phải nước bình thường trong giang hà hồ hải, mà là nước Hoàng Tuyền, có hình mà không chất.

Thế nên lông chim vừa rơi xuống, trên sông ngay cả một mảnh vụn cũng không thấy.

Những chuyện này đều là tư liệu Thẩm Luyện thu được từ Thái Vi Các trong Thanh Huyền Tông.

Trước đó Thẩm Luyện đã làm ba chuyện.

Chuyện thứ nhất là đi đến Thanh Huyền Tổ Sư Điện, yết kiến xác Đạo mà Nguyên Thanh tổ sư để lại, đồng thời đốt lên Mệnh Hồn Đăng, trong tương lai nếu như Thẩm Luyện không may mất đi, Mệnh Hồn Đăng sẽ tắt theo hắn, chính là thủ đoạn quan trọng mà Thanh Huyền Tông dùng để theo dõi tình hình sống chết của đệ tử khi ra ngoài du lịch.

Chuyện thứ hai chính là đi Giới Luật Đường trên Thiên Nguyên Phong, ghi lại môn quy của Thanh Huyền, chấp pháp trưởng lão của Giới Luật Đường chính là lão giả áo xám ngày hôm đó, tên thật là Cát Uyên, chính là một trong những tu sĩ Hoàn Đan của Thanh Huyền.

Song song hắn cũng biết vị lão giả áo đỏ trước kia muốn thu hắn làm đệ tử gọi là Hồng Thiên Nhai, cũng là một tu sĩ Hoàn Đan trong tông môn, và là trưởng lão trong Thiện Công Đường ở Thiên Nguyên Phong. Thiện Công Đường chính là nơi quản lý phần lớn vật liệu tu tiên trong Thanh Huyền, dù cho chưởng môn hay đệ tử bình thường, muốn vật nào đó cũng phải dùng thiện công để đổi, còn cách thu thiện công, mỗi người một tháng sẽ được phát thiện công tương ứng với tu vi của mình, hoặc có thể thông qua một vài nhiệm vụ được tuyên bố, để cho người trong tông môn thu được thiện công sau khi hoàn thành nhiệm vụ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!