Chương 8: Đợi ta lớn lên

Thập nhất lang kinh ngạc mà quay đầu nhìn cô, cho rằng đã tìm được bạn chơi, quay qua muốn vui chơi. Nhũ mẫu gần muốn té xỉu, đây là nơi có thể chơi đùa sao?

Hạ Hầu Phái trừng Thập nhất lang một lần, vô cùng nghiêm túc, trừng khiến hắn không dám động.

Rút cuộc lễ quan nói "Xong", kết thúc rồi. nhũ mẫu vội ôm Thập nhất lang.

Hạ Hầu Phái đứng đó chờ đợi Hoàng đế nói, thuận tiện hồi cung. Không ngờ, Hoàng đế hướng nơi này đi tới.

Trên đài gió thổi nhẹ, Hoàng đế một thân áo mỏng Nguyệt Bạch, chính trực tráng niên nam nhân lúc này có vẻ đặc biệt gầy yếu, thần sắc hắn có chút ủ dột, khóe môi cố gắng bảo lưu làm dịu, trước mặt Hạ Hầu Phái đứng lại.

Hạ Hầu Phái không nói tiếng nào khom người thi lễ, bởi vì dáng người ngắn nhỏ, tư thế cũng không quy phạm, nhưng lại thập phần thú vị đáng yêu. Hạ Hầu Canh cười cười, nói: "Thập nhị lang hôm nay làm rất tốt." Hắn đứng trên cao, thần thái Chư Tử đều trong mắt hắn.

Hoàng hậu cũng đã đi tới, Hạ Hầu Canh quay đầu cùng nàng nói: "Ngươi đem Thập nhị lang dạy vô cùng tốt."

Hoàng hậu chỉ cong môi, cũng không nói.

Có Đế hậu ở đây, không Hoàng tử nào dám mở miệng, kể cả Thái tử, Chư Tử lặng im mà đứng, Cửu lang cùng Thập nhất lang bởi vì sợ Hạ Hầu Canh, cũng không dám nói lời nào.

Hạ Hầu Canh thở dài một tiếng, quay đầu mắt nhìn linh vị cao cao. Mọi người bao vây chỗ này, linh vị lúc trước được mọi người vây quanh thăm viếng giờ liền lẻ loi trơ trọi mà ở lại nơi đó.

Gió thu đìu hiu làm sao sẽ dừng? Hạ Hầu Canh trong lòng khổ sở, không có nhiều lời nữa, gọi Thái tử một tiếng, cùng nhau đi.

Phía sau còn có thiếp phi muốn tới bái tế, Hoàng hậu đi không được, liền bảo nhũ mẫu ôm Hạ Hầu Phái trở về.

Đài thành cách Trường Thu cung có chút xa. Nhũ mẫu ôm Hạ Hầu Phái, phía sau theo hơn mười cung nhân, trên đường về cung.

Bất hạnh, bị Hạ Hầu Trung vô tình gặp được.

Cung nhân khom người hành lễ, trong miệng cùng nói: "Bái kiến Nghiễm Bình vương."

Hạ Hầu Trung gật gật đầu: "Miễn lễ."

Hạ Hầu Phái đối với Hạ Hầu Trung cũng không có cảm tình gì, lần đầu gặp, cô liền phát giác Hạ Hầu Trung nhìn như tùy ý nhưng thật ra là giấu giếm châm ngòi. Hoàn hảo lúc này Đông cung là Đại lang, Hạ Hầu Phái cảm thấy may mắn, nếu như chủ Đông cung là Tam lang, cô nhất định không dám an tâm. Ở trong mắt cô, Hạ Hầu Trung đã được xưng tụng là một tiểu nhân.

Tiểu nhân cười híp mắt đến gần, nhìn Hạ Hầu Phái nói: "Đã lâu không gặp, Thập nhị lang lại lớn lên á."

Hạ Hầu Phái nghiêng đầu, tiến vào ngực nhũ mẫu.

"Sách, như thế nào không nói lời nào? Vừa mới A cha còn khoa trương Thập nhị lang hôm nay làm tốt lắm đấy." Hạ Hầu Trung lắc đầu, đôi mắt hoa đào ngả ngớn.

Hạ Hầu Phái vẫn không quay đầu. cô không chịu phản ứng, Hạ Hầu Trung cũng không có biện pháp, tuy nói ấu đệ theo lý nên kính yêu huynh trưởng, nhưng ấu đệ còn là trẻ con, làm sao có thể cùng cô so đo?

Tuy là hiểu được, nhưng Hạ Hầu Trung trên mặt vẫn lộ ra có chút không dễ coi, bàn tay nắm lại, khóe môi cong xuống. Nhũ mẫu nhìn thấy không tốt, vội nói: "Thập nhị lang hôm nay tinh thần có chút không tốt, Quận vương chớ trách." Dừng một chút, lại hỏi, "Quận vương tới nơi nào?"

Hôm nay làm sao tinh thần có thể tốt, ai tinh thần dám tốt? Hạ Hầu Trung cười nhạo một tiếng, cũng không nói ra, chỉ nói: "Cô đi tìm A nương. Các ngươi đi đi, cẩn thận! Đừng làm Thập nhị lang trúng gió."

(Cô là tự xưng của hoàng thất)

Hơn mười cung nhân hạ thấp người chờ hắn đi qua, rồi lại hướng Trường Thu cung đi.

Bị Hạ Hầu Trung quấy rầy, đoàn người thật buồn bực. Hạ Hầu Phái vốn cũng không nói chuyện, nhũ mẫu nghĩ đến vừa rồi sự việc, phải như thế nào cùng Hoàng hậu bẩm báo.

Nhũ mẫu họ Trịnh, cung nhân đều gọi nàng là A Trịnh. Vốn là nô bộc của Thôi thị vào cung hầu hạ. Hạ Hầu Phái hiện đã không thể nào bú sữa mẹ, 4 cái răng đã mọc dài ra liền không muốn uống sữa nữa, cô thấy cái kia so với cháo gạo còn kém hơn. Hoàng hậu thấy cô kiên trì, liền tuỳ cô, nhưng vẫn sợ cô dạ dày yếu ớt không thể tiêu hoá, lại uống sữa mẹ thiếu tháng, không cao nổi.

Liền phân phó người trộn sữa trong cháo, giúp Hạ Hầu Phái thân thể kiện kiện khang khang mà trưởng thành

Chẳng qua là bởi vậy, A Trịnh liền mất đi tác dụng. Hoàng hậu thấy vậy, liền phong một quan hàm, khiến nàng thành nội cung nữ quan, như cũ chăm sóc Hạ Hầu Phái.

Vừa vào Trường Thu cung, Hạ Hầu Phái trái xem phải xem, đều là A nương tâm phúc, đã có thể nói rồi. Cô ôm cổ nhũ mẫu, hỏi: "Tam lang đi tìm A nương của hắn rồi. Hắn cũng có A nương sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!