Hạ Hầu Canh hôm nay tâm tình phập phồng nhiều lần.
Bởi vì chiến sự báo cáo thắng lợi, mới đầu, hắn là coi như cao hứng kiểm tra nhi tử, kết quả phát hiện, hắn bề bộn nhiều việc chính vụ, các hoàng tử lại đối với việc học lơ là, hắn rất tức giận, hắn nghĩ con cháu mình làm sao có thể là một lũ phế vật ngồi ăn chờ chết! Lần sau nhất định phải nhìn kỹ!
Về sau hỏi riêng Hạ Hầu Phái một hồi, biết được Hoàng hậu đem Hạ Hầu Phái dạy rất khá, hắn mới vui vẻ.
Tiểu hài tử như thế là tốt, dù không giống người thường, trong mắt người ngoài, cũng vẫn là đứa bé, Hạ Hầu Canh không tin là Hạ Hầu Phái được Hoàng hậu dạy cho, hai tuổi hơn, dù dạy, cũng không thể học được thế. Thập nhị lang như thế, hẳn vì Hoàng hậu ngày thường cũng là như thế. Điều này khiến Hạ Hầu Canh yên tâm không ít.
Trải qua huynh đệ tương tàn, sợ nhất con của mình cũng thủ túc tương tàn. Trước mắt trong Chư Tử thông minh nhất, trừ Thái tử tôn quý nhất ra, còn có Thập nhị lang bị mẹ của hắn từ nhỏ dạy hiếu đễ chi đạo, Hoàng đế tất nhiên là mừng rỡ.
Long nhan đại duyệt, Hạ Hầu Canh cùng Hạ Hầu Phái dùng cơm.
Biểu diễn xong đạt được phần cơm ban thưởng, Hạ Hầu Phái ánh mắt sáng lên, A cha sẽ có thịt ăn!
Kì thực, Hạ Hầu Phái cũng không phải không được sờ đến 1 miếng thịt, cô mỗi ngày đều dùng rau quả trái cây, hạt đậu, thịt, cũng không thể thiếu, đồ ăn thập phần cân đối. Chẳng qua là cô ăn thịt, phần lớn là thịt băm, canh thịt, rất không đủ tư vị. Hạ Hầu Phái muốn ăn đồ nấu xào ý vị mười phần! Đó mới là thịt a!
Theo A nương ăn một chút, đến lúc đó nói là A cha ban tặng, không dám từ. Hạ Hầu Phái thập phần chờ mong.
Nhưng mà, cô lại thất vọng rồi. Hoàng hậu nghe nói Hoàng đế ban cơm, sai người đem cho Hạ Hầu Phái cơm canh từ Trường Thu cung.
Hoàng đế thấy vậy, nâng trán nói: "Suýt nữa sơ sót." Lại thán, Hoàng hậu quả thật hiền lương, đối Thập nhị lang không chỗ nào là không dụng tâm.
Việc của Thập nhị lang, Hoàng hậu luôn hiểu rõ, Hoàng đế cũng không can thiệp, sai người bày cơm canh lên, hắn miệng lớn ăn thịt, Thập nhị lang ở bên cạnh nhìn mà hâm mộ, miệng nhỏ ăn thịt cháo.
Ý tưởng ăn vụng thịt tan vỡ, Hạ Hầu Phái cùng Hoàng đế dùng xong cơm tối, liền cho cung nhân bảo vệ, trở về Trường Thu cung.
Hoàng hậu một mực trong nội cung chờ đợi cô, thấy cô trở về, hỏi cô trả lời thế nào, Hạ Hầu Phái đầu đuôi gốc ngọn mà nói. Nghe Hạ Hầu Phái nói đến: "Nhi nói từ lễ mà thôi, A cha xem ra hết sức hài lòng."
Hoàng hậu nhíu mày nhỏ rất khó thấy, rất nhanh thoải mái, nói: "Như thế, ngươi liền cứ nói từ lễ a."
Hạ Hầu Phái nghe xong, liền biết cô nói đúng rồi, cũng biết A nương tuy là nữ nhân thế gia, trọng lễ, nhưng cũng không phải chỉ biết lễ.
Cô hiểu A nương, A nương hiểu cô, liền tốt, về phần Hoàng đế, vẫn là để hắn bên ngoài đi.
Hạ Hầu Phái tuổi nhỏ thân thể tinh thần hữu hạn, nói với hoàng hậu xong, liền bắt đầu mệt rã rời. Hoàng hậu thấy vậy, ôm cô về tẩm điện.
A nương ngực mềm, thơm thơm, có 1 loại hơi thở đặc hữu, Hạ Hầu Phái an tâm làm buồn ngủ lợi hại hơn, không bao lâu liền ngủ.
Hoàng hậu ngồi ở bên cạnh giường, ở trên người của cô nhẹ nhàng xoa, thẳng đến lúc cô ngủ say, liền ngồi dậy, để A Kỳ đỡ tay đi ra ngoài.
Trọng Hoa ở Thái Cực điện ăn cơm, tất nhiên đã được hậu cung biết.
Hoàng hậu cùng A Kỳ nói: "Để ý, chớ để các nàng làm phản."
A Kỳ cười cười: "Nhìn xem. Điện hạ nhiều năm quán xuyến, nay vô luận Tam phu nhân hay Cửu tần, ai dám làm chuyện xấu?"
Hoàng hậu ánh mắt chuyển qua cái đèn trong góc tối, nhẹ nhàng nói: "Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Vạn nhất này, đều muốn từ rễ bóp tắt."
A Kỳ biết rõ Hoàng hậu làm việc, vội nói: "Các nơi đều có người lưu ý, A Lâm, A Xương cũng đều bên ngoài, có tiếng gió, liền lập tức báo điện hạ, nhất định không khiến sự tình năm đó lại tái phát!"
Gió từ cửa sổ vào, kéo màn trướng, bay bay, ngày thường nhìn không có gì lạ, chỉ có theo gió mà động, có gió liền như sóng nước lưu động.
Hoàng hậu mắt theo màn trướng sáng tối mà chớp động, nàng vẫn là bình thản giọng nói: "Cần ẩn nấp, chớ cùng người của bệ hạ chạm mặt."
Hoàng đế khống chế cung cấm, tất có người nhìn chằm chằm.
A Kỳ hiểu được: "Vâng."
Như Hoàng hậu sở liệu, tin Hạ Hầu Phái tại Thái Cực điện ăn tối rất nhanh đã bị hậu cung biết, người bên cạnh vẫn còn đây, Hoàng hậu âm thầm, thủ đoạn cũng không ấm áp, con của nàng, hâm mộ là được, ai muốn hiện ra không vừa lòng, qua mấy ngày, tất có vận rủi chờ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!