Chương 6: (Vô Đề)

Lục Hòa hôm nay vẫn như thường lệ ngồi vào chỗ làm và tiếp tục phát ngốc.

Cúi đầu nhìn tin nhắn, anh trai cậu thông báo chuyện nhà cửa đã được thu xếp ổn thỏa, khi nào muốn thì cứ dọn sang ở là được. Phía dưới còn kèm thêm một cái định vị.

Lục Hòa bấm vào xem thử, phát hiện chỗ đó cách công ty chưa tới một cây số. Cậu có chút kinh ngạc. Theo như mấy lần tan l*m t*nh cờ quan sát được, khu vực quanh công ty cơ bản đều bị mấy toà thương mại cao tầng chiếm hết, thật không ngờ cách gần như vậy lại còn có khu nhà ở phố.

Đang lúc còn chưa hết sững sờ, anh trai cậu lại nhắn thêm một tin —

Anh cả: Tiểu Hòa định khi nào thì chuyển đến? Anh sẽ sắp xếp người qua dọn đồ giúp em.

Anh cả: Hoặc là nhờ sếp của em đến hỗ trợ cũng được.

Lục Hòa sững sờ. Kêu sếp đến hỗ trợ? Cái này thì liên quan gì tới vị sếp nhà cậu chứ.....

Cậu lựa chọn làm lơ tin nhắn kia, nhưng sau khi nhớ lại mấy buổi sáng quạnh quẽ gần đây, suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn là trả lời lại cho tin nhắn trước đó.

Lsla: Chiều nay chắc em sẽ dọn đến luôn.

Sau khi gửi tin nhắn xong, Lục Hòa liếc mắt nhìn vị cấp trên vẫn đang cẩn thận, nghiêm túc làm việc bên kia, tính lát nữa sẽ qua xin nghỉ một chút. Dù sao thì công việc của cậu ở công ty hiện tại cũng chỉ là đọc mấy lý luận kinh doanh, ngoài ra cũng chưa có việc gì gọi là chính thức nghiêm túc.

Phát ngốc suốt cả buổi sáng, ném mấy bản thiết kế không vừa ý vào thùng rác, rất nhanh cũng đến giờ nghỉ trưa.

Giống như mấy ngày trước, Lục Hòa đứng dậy, chỉ là lần này không trực tiếp đi ra cửa lớn của văn phòng mà đổi hướng bước đến chỗ người đàn ông vẫn đang nghiêm túc làm việc kia.

"Cố tổng."

Người đàn ông ngồi ở ghế làm việc không lập tức trả lời, thậm chí ánh mắt cũng chưa từng rời khỏi màn hình máy tính. Hắn không trả lời, Lục Hòa cũng không vội, chỉ ngoan ngoãn đứng chờ một bên.

Qua mấy phút sau, ghế làm việc bên phía đối diện mới truyền đến tiếng động.

"Có chuyện gì?" Giọng nam nhân nhàn nhạt, nghe không rõ cảm xúc.

Lục Hòa nói: "Tôi muốn xin nghỉ chiều nay."

Đến lúc này, cấp trên mới chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn cậu. Bị ánh mắt sắc bén ấy quét tới, Lục Hòa bỗng có chút chột dạ, không nhịn được nhớ lại mấy bản thiết kế sáng nay vừa bị chính mình ném vào thùng rác.

"Lý do xin nghỉ ?" Cố Cảnh mím môi, giọng điệu vẫn nhàn nhạt.

Lục Hòa thành thật đáp: "Dọn nhà."

Không biết có phải do cậu ảo giác hay không, Lục Hòa cảm thấy rõ ràng sau khi bản thân nói xong câu đó, ánh mắt của sếp liền thoáng sửng sốt.

Cậu nhìn thấy đối phương nhấc nhẹ tay khỏi con chuột, sau đó mở ngăn kéo, lấy ra một tấm thẻ đen gì đó đưa về phía mình.

Giữa ngón trỏ và ngón giữa thon dài kẹp một tấm thẻ màu đen, bàn tay với khớp xương rõ ràng duỗi về phía trước, cuối cùng lơ lửng giữa không trung.

Lục Hòa ngẩn người một chút, còn chưa kịp phản ứng đã ngốc ngốc vươn tay ra để nhận lấy tấm thẻ kia.

"Thẻ ra vào khu chung cư." Cố Cảnh mở miệng.

Lục Hòa ngơ ngác, "Hả?"

Cố Cảnh cũng không nhìn cậu nữa, cầm di động nhắn tin cho trợ lý riêng.

Lục Hòa cúi đầu nhìn tấm thẻ trong tay, nhất thời không hiểu ra sao, cẩn thận hỏi lại: "Vậy..... Cố Tổng đồng ý cho tôi nghỉ ạ?"

Vừa dứt lời liền nhận được ánh mắt "Chẳng lẽ còn không phải" từ cấp trên.

🍊🍊🍊

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!