Chương 56: (Vô Đề)

Sau khi lãnh chứng xong, Cố Cảnh có bớt chút thời gian, cùng Lục Hòa trở về Lục gia một chuyến.

Vẫn là trong phòng khách quen thuộc, hiếm có khi giữa giờ làm việc mà cả nhà Lục gia đều có mặt đông đủ đến vậy.

Cố Cảnh và Lục Hòa ngồi cạnh nhau, đối diện là vợ chồng Lục gia, cùng Lục Tiến cũng vừa tranh thủ công việc mà chạy về.

Khác với sự bình thản thong dong của Lục Tiến và mẹ Lục, cha Lục lại có vẻ cực kỳ nghiêm túc.

Sau khi biết được người cùng Lục Hòa đi lãnh chứng là Cố Cảnh, cả đêm đó ông đã trằn trọc không sao ngủ nổi.

Ông thật sự không hiểu nổi, một người nổi danh nghiêm túc như Cố Cảnh, sao lại có thể cùng con trai nhỏ của mình dính dáng đến mức đi lãnh chứng?

Từ nhỏ, Lục Hòa đã được bọn họ nuông chiều thành ra tính tình có phần kiêu ngạo. Ban đầu vợ chồng ông còn nghĩ, nhân cơ hội lần này để Lục Hòa đi thực tập, vừa rèn luyện vừa mài bớt đi tính khí khó chiều kia, chứ con cái thì nuông chiều đến mấy rồi cũng phải lớn. Sau này họ già đi, ai còn có thể cưng chiều Lục Hòa như bây giờ được nữa? Lục Tiến rồi cũng sẽ có gia đình riêng, muốn quan tâm đến em trai thì lòng có dư mà lực không đủ.

Vì thế bọn họ đã sắp đặt chu toàn: con trai nhỏ thích nghệ thuật thì cứ cho nó theo đuổi, nhưng song song với đó cũng phải học chút thủ đoạn thương nghiệp. Như vậy về sau ít nhất trong tay còn có ít cổ phần của gia đình, từ từ kinh doanh thì cũng có thể có cơm no áo ấm cả đời.

Kết quả bây giờ thì sao? Con trai ông thậm chí còn chưa từng nhắc đến đối tượng yêu đương, vừa mở miệng đã liền trực tiếp đi lãnh chứng.

Cơn tức còn chưa tan, lại nghe nói người con rể này chính là Cố Cảnh – người mà ông từ trước đến nay vốn luôn quý mến, thậm chí đến sính lễ cũng không cần chuẩn bị, trái lại còn nói sẽ chuẩn bị của hồi môn cho Lục Hòa.

Nhìn nụ cười lịch sự của Cố Cảnh phía đối diện, cha Lục chỉ có thể hít sâu một hơi, rồi chậm rãi thở ra.

Sao lại là Cố Cảnh chứ? Hơn nữa, sao lại cố tình là một người gần như không tìm được tật xấu nào như Cố Cảnh?

Ông chỉ là một người cha đột nhiên bị thông báo phải gả con trai, trong lòng có một ngụm khí nghẹn nửa chừng, nhất định muốn tìm người để phát tiết. Nhưng đối diện lại là Cố Cảnh – người mà ông luôn đánh giá cao, ngụm khí ấy thế nào cũng không thể phát ra được.

Phải mất một lúc lâu, ông mới quay sang nhìn Lục Hòa, hỏi: "Con..... nghiêm túc chứ?"

Lục Hòa tròn xoe mắt, vội vàng gật đầu lia lịa: "Dạ, vâng ạ!"

Cha Lục lại quay sang Cố Cảnh, môi mấp máy mấy lần, cuối cùng chỉ thốt ra một chữ: "Con....."

Cố Cảnh nhìn lại ông với ánh mắt chân thành và nụ cười nhẹ.

Cha Lục: "......" Đột nhiên lại không biết nên nói gì tiếp theo.

Ông lại đảo mắt nhìn sang mẹ Lục và Lục Tiến bên cạnh, chỉ thấy hai người kia đều là bộ dạng hớn hở, mặt mày rạng rỡ.

Cha Lục: "....."

Rốt cuộc không nhịn nổi nữa, ông quay đầu nhìn vợ, thấp giọng nói: "Vợ ơi, rõ ràng là con trai chúng ta gả đi, cái này chẳng phải là Cố Cảnh đến làm con rể sao! Hai người vui vẻ cái gì chứ......"

Mẹ Lục nhíu mày "xì" một tiếng: "Không quan trọng, quan trọng là con trai chúng ta thích. Với lại, từ trước đến nay khi nhắc tới Tiểu Cảnh, chẳng phải anh cũng đều khen mãi không thôi sao? Là một đứa nhỏ rất ưu tú, Tiểu Hòa theo nó, em thấy cũng ổn."

Lục Tiến cũng chen vào: "Quan trọng là A Cảnh làm việc rất có trách nhiệm, lại còn thương Tiểu Hòa nữa. Con cũng thấy cực kỳ thích hợp."

Cha Lục dùng ánh mắt khó hiểu nhìn bọn họ: "Hai người cũng dễ tính quá rồi....."

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, Cố Cảnh nhìn về phía này, lễ phép mở miệng: "Bác trai, bác gái yên tâm, con sẽ dùng hết khả năng của mình để mang lại hạnh phúc cho Tiểu Hòa."

Cha Lục lập tức nở nụ cười: "Con làm việc, chúng ta đương nhiên rất yên tâm." Chợt nhớ ra đây không phải đang bàn chuyện làm ăn với Cố Cảnh, mặt ông lại hơi co giật.

Nhớ tới chuyện làm ăn, trong đầu cha Lục bỗng lóe sáng, cuối cùng cũng tìm được chỗ để trút bực dọc với Cố Cảnh.

"Ta nhớ rõ trước kia để Tiểu Hòa đi theo con là muốn nó học hỏi thêm chút kiến thức. Các con không phải chỉ lo yêu đương, làm lỡ chính sự đấy chứ?"

Lục Hòa nghe vậy, thân thể trong nháy mắt cứng đờ.

Chết rồi, chẳng lẽ sắp bị phát hiện rồi sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!