Lục Hà cũng không ngủ lâu lắm, gần trưa thì tỉnh lại.
Không ngoài dự đoán, lúc mở mắt ra, cậu vẫn nằm trên giường của Cố Cảnh. Chỉ là nhìn quanh bốn phía, chủ nhân căn phòng đã không còn ở đó.
Lục Hà chống tay ngồi dậy, việc đầu tiên sau khi tỉnh là với tay lấy điện thoại trên tủ đầu giường.
Mở máy ra, cậu mới phát hiện lúc hơn chín giờ, Sander đã nhắn cho mình mấy tin.
Sander: Tiểu Hoà ơi, cậu với sếp đã làm lành rồi chứ?
Qua nửa tiếng không thấy cậu trả lời, Sander lại tiếp tục gửi tới-
Sander: Không đúng, giờ này cậu đáng lẽ đã phải dậy rồi chứ?
Sander: Hay là..... sếp của cậu tối qua không nhẫn nhịn nữa, nên bây giờ cậu mới không thể xuống giường nổi có đúng không?
Sander: Hay là! Sếp em không còn làm người nữa! Giờ vẫn còn.....
Phía sau còn kèm theo một cái sticker gấu nhỏ mặt mũi hoảng hốt.
Lục Hòa nhìn đến sticker cái gấu nhỏ kia thì bật cười, nhưng phải nói thật, ở một vài khía cạnh nào đó, suy đoán của Sander cũng không hẳn là sai.
Lsla: Tớ đã làm lành với sếp rồi, cảm ơn Sander nha.
Còn về những suy đoán quá sức tưởng tượng kia, cậu không nhắc đến nửa chữ.
Đối phương có lẽ vẫn đang chờ tin nhắn của cậu, nên tin nhắn cậu vừa gửi đi liền lập tức được trả lời lại.
Sander: Thực ra tớ cũng không quan tâm lắm về vấn đề đó đâu, anh chỉ quan tâm là sau tối qua, bảo bối, cậu.....
Lsla: ......
Anh không viết hết, nhưng Sander lại hiểu quá rõ cậu. Sáu dấu chấm kia chẳng khác nào một sự ngầm thừa nhận. Nếu thật sự không có chuyện gì, Lục Hòa nhất định sẽ thẳng thắn phủ nhận, chứ không để lại loại trốn tránh ngượng ngùng như thế này.
Sander: Được đấy, tiến độ của hai người nhanh thật.
Sander: Nói thật, cậu có thể thoát kiếp độc thân tớ còn cao hứng thay. Cậu lúc trước ngốc ngốc, trong chuyện tình cảm thì trì độn, tớ còn thường xuyên lo không biết cả đời này cậu còn có thể yêu đương nổi hay không nữa cơ.
Sander: Không ngờ tới cậu lại yêu được thật, chẳng biết nói gì hơn, chúc mừng!
Cuối cùng còn kèm theo một cái sticker vừa quê mùa vừa buồn cười: nền xanh biển, một đóa hoa hồng đỏ rực không ngừng nở rộ, bên cạnh còn có mấy chữ "hạnh phúc vĩnh viễn bên nhau." to đùng xoay vòng.
Rất quê, nhưng cũng thật lòng vui mừng. Nếu không biết rõ là Sander gửi tới, Lục Hòa còn tưởng chính mình vừa nhận được tin nhắn từ một vị trưởng bối nào đó.
Lsla: Cảm ơn.
Cậu lại nằm nửa người trên giường, cùng Sander trò chuyện thêm một lúc. Bất chợt, cửa phòng bị mở ra.
Nghe thấy động tĩnh, Lục Hòa quay đầu nhìn thì thấy Cố Cảnh.
Thấy cậu đã tỉnh, Cố Cảnh liền mỉm cười bước vào.
"Ngủ đủ rồi?"
Lục Hòa cất điện thoại, gật đầu: "Ừm, ngủ đủ rồi."
"Dì Phỉ hôm nay có nấu canh gà đông trùng hạ thảo với nấm bao tử, em mau đi rửa mặt rồi xuống ăn cơm đi." Cố Cảnh ôn nhu nói.
Lục Hòa lại gật đầu, sau đó chậm rãi dang hai tay ra, làm động tác đòi bế.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!