Chương 43: (Vô Đề)

🍊 Edit: Hynth

🍊 Beta: Camillie

Cố Cảnh ở lại nhà Lục Hòa hai ngày, đến hôm sau liền phải quay về. Lúc tiễn khách, ánh mắt của Lục phu nhân nhìn hắn đột nhiên trở nên kỳ quái, rõ ràng là có lời muốn nói nhưng lại thôi, trái lại ba Lục vẫn giữ vẻ mặt bình thản như không.

Chỉ thoáng nhìn một cái, Cố Cảnh đã hiểu ra, e rằng Lục phu nhân đã phát hiện ra quan hệ giữa hắn và Lục Hòa rồi, chỉ là Lục phụ thì vẫn chưa biết thôi.

Hắn cũng không có ý định chủ động đề cập đến chuyện này, Lục Tiến nói không sai, cho dù muốn nói, cũng nên cho hai vị trưởng bối một khoảng thời gian để tiếp nhận.

Trước khi đi, hắn gọi Lục Hòa lại.

Khi ấy Lục Hòa còn đang chơi game cùng anh trai, nghe thấy giọng Cố Cảnh thì theo thói quen đáp lại, nhưng sau khi nghe rõ nội dung thì liền ngẩn người.

"Gì cơ?"

Cố Cảnh đưa tay xoa đầu cậu, lặp lại: "Lát nữa anh phải về rồi, em đã thu dọn đồ đạc xong chưa?"

"Thu dọn làm gì?" Lục Hòa vẫn chưa hiểu.

"Đi cùng anh."

Lục Hòa: ".....?" Chuyện này cũng là chuyện hắn đã nói từ hồi ở biệt thự suối nước nóng sao? Sao cậu lại chẳng có chút ấn tượng nào hết vậy.

Nhưng nhìn gương mặt Cố Cảnh thoáng nhíu mày, Lục Hòa vẫn ngoan ngoãn nghe lời. Cậu đứng dậy, nhét tay cầm trò chơi vào tay Cố Cảnh, rồi nhanh chóng đi về phòng thu dọn đồ đạc.

Lục Tiến nhìn bộ dạng nghe lời của em trai, lại nhìn sang vẻ mặt điềm tĩnh của người anh em chí cốt kia, trong lòng anh vừa chua xót vừa khó chịu. Nghĩ đến mối quan hệ giữa hai người bọn họ, quả thật lại thêm một vị chua nữa.

"Tôi đã nói với cậu từ trước rồi, em trai tôi rất ngoan, trước đây cậu còn không tin."

Cố Cảnh tiện tay thao tác vài cái trên tay cầm, khẽ cười: "Giờ thì tôi đã tin rồi."

Lục Tiến nhìn thấy dáng vẻ đắc ý kia của hắn, chỉ cảm thấy ê răng, nhưng cuối cùng vẫn mở miệng: "Tuy rằng trong lòng tôi vẫn thấy khó chịu, nhưng nói thật, giao em trai tôi cho cậu, tôi cũng yên tâm."

Mười mấy năm giao tình, Cố Cảnh là người thế nào anh hiểu rõ nhất. Nếu đổi thành bất cứ người anh em nào khác mà dám có ý với em trai anh, anh nhất định sẽ đánh gãy chân kẻ đó, dám động đến em trai anh, anh thề sẽ biến anh em thành cháu ngoan ngay.

Nhưng Cố Cảnh thì khác. Hai người bọn họ đã là anh em tốt được nhiều năm, đừng nói đến chuyện yêu đương, ngay cả người khác giới đến gần hắn cũng vô cùng hiếm hoi. Không phải là vì nguyên nhân gì đặc biệt, mà bởi vì người anh em này của anh vốn không thích vướng vào chuyện tình trường, lúc nào cũng nghiêm túc, bày ra bộ dáng cả đời chỉ muốn cống hiến cho sự nghiệp. Ai mà có ý định tiếp cận, kết quả vĩnh viễn cũng chỉ nhận về một chữ cự tuyệt.

Mọi người vẫn luôn nghĩ hắn chắc chắn sẽ sống cô độc như vậy cả đời. Ai ngờ đến cuối cùng, người yêu của hắn lại chính là em trai anh.

Bình tĩnh, ổn định, có trách nhiệm, Cố Cảnh là một người bạn đời rất đạt tiêu chuẩn. Quan trọng nhất là, hắn nguyện ý dung túng cho em trai anh, mà em trai anh cũng thật lòng thích hắn.

Cố Cảnh không phản ứng gì trước lời này, đợi Lục Hòa thu dọn xong liền dẫn người rời đi.

Trước khi đi, Lục Hòa lại bị mẹ gọi ra dặn dò đôi câu. Chẳng qua mấy lời ấy, cậu nghe xong thì hoàn toàn không thể nào hiểu nổi—

"Không sao đâu Tiểu Hòa, Cố gia với nhà chúng ta vốn rất thân thiết, con không cần căng thẳng."

"Tối qua mẹ đã suy nghĩ rất nhiều, Cố Cảnh đúng là một người đàn ông tốt, Tiểu Hòa cũng đã lớn, cũng có suy nghĩ riêng của mình rồi..."

"Con muốn làm gì thì cứ làm, mẹ vẫn luôn ủng hộ con....."

Lục Hòa: "......"

Những lời này vừa kỳ lạ lại vừa quen thuộc, hình như anh trai cậu cũng từng nói những lời na ná như vậy. Cuối cùng là họ muốn ám chỉ cái gì chứ.....

Cậu cũng không muốn nghĩ nhiều. Lúc này theo sếp về nhà, trong lòng đột nhiên dâng lên một tầng căng thẳng khó có thể gọi tên.

Thật ra lúc thu dọn hành lý cậu đã nghĩ qua, vì sao lần này sếp lại muốn đến nhà cậu? Mà tại sao cậu lại đồng ý đi theo Cố Cảnh về nhà hắn?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!