Chương 38: (Vô Đề)

Cố Cảnh lặng lẽ thở dài, bàn tay đặt lên vai người kia, nhẹ nhàng xoay cậu về phía mình, sau đó lấy ly rượu trong tay cậu đặt lại lên bàn.

Đám đồng nghiệp phần lớn đều đã đi tham gia các hoạt động khác để nhận thưởng, chỉ còn vài người lặng lẽ ngồi lại nghịch điện thoại.

Cố Cảnh cũng không để ý ánh mắt tò mò của bọn họ, thản nhiên bế thốc thiếu gia nhỏ đang say xỉn kia lên.

Lục Hòa dựa vào lòng hắn mà vẫn không chịu ngoan ngoãn, vừa xoa xoa cơ ngực rắn chắc trước ngực hắn, vừa hài lòng đánh giá: "Em thật sự rất thích kiểu cơ ngực thế này, không quá phô trương, mà cũng chẳng quá gầy gò."

Cố Cảnh để mặc cậu sờ, không nói gì, bước nhanh ra khỏi nhà hàng.

Lục Hòa sờ một lúc rồi buông tay lẩm bẩm: "Cả tối nay em cứ thấp thỏm chờ nghe gọi đến số của mình..... Nhiều giải như vậy mà đến một lần cũng chẳng đến lượt em....."

Cố Cảnh có chút khựng lại, cúi đầu xuống nhìn vào cái người đang say khướt trong lòng, nhẹ nhàng hỏi: "Số của em là bao nhiêu?"

Lục Hòa dùng v**t v* không ngừng lên ngực hắn, đáp: "106."

Cố Cảnh dỗ dành: "106 vừa mới được gọi trúng thưởng đấy, chắc là em không để ý thấy thôi."

Lục Hòa nửa tin nửa ngờ, hỏi lại: "Thật sao? Em thực sự đã trúng giải rồi à....."

Cố Cảnh nghiêm túc "ừ" một tiếng: "Em trúng rồi, được hai nghìn tệ."

Tuy hai nghìn tệ tiền thưởng đối với Lục Hòa cũng chẳng đáng là bao, nhưng với một người đã chờ đợi suốt cả buổi tối chỉ để mong được gọi tên thì đó lại là niềm vui vô cùng lớn.

"Tuyệt quá! Cuối cùng em cũng trúng thưởng rồi! Em muốn kể với Tiểu Béo, Lan tỷ, Chung Trì, Tiểu Giả, Lily....." Lục Hòa vừa cười vừa lẩm bẩm đọc ra một loạt cái tên.

Cố Cảnh thấy buồn cười nhưng không cắt ngang, chỉ yên lặng chờ cậu đọc hết danh sách. Mãi đến khi Lục Hòa lặp đi lặp lại vài cái tên rồi mới hớn hở nói tiếp: "Em muốn nói cho họ biết em trúng thưởng, rồi dùng tiền thưởng mời họ đi ăn một bữa....."

"Còn phải báo cho Cố tổng biết nữa, để anh ấy vui cùng với em....."

Cố Cảnh sững người, sau đó lại bất lực nhìn cậu mà nói: "Cố tổng biết rồi. Giờ anh ấy đang ở đây vui cùng em đấy."

Lúc này hắn đã bế cậu đến bãi đỗ xe ở dưới tầng hầm, một tay giữ cậu, tay kia mở cửa, rồi cẩn thận đặt cậu vào ghế sau.

Vì cả hắn và trợ lý Trần đều đã uống rượu trong bữa tiệc nên cuối cùng hắn đành phải gọi tài xế riêng đến đón.

Vừa cất điện thoại, bên trong xe đã phát ra tiếng Lục Hòa lầm bầm đầy bất mãn.

Cố Cảnh cũng cúi người ngồi vào.

"Sao thế?" Giọng hắn vô cùng nhẹ nhàng.

Lục Hòa mím môi, nói nhỏ: "Khó chịu....."

Cố Cảnh đưa tay ôm người vào lòng, động tác dịu dàng, còn nhẹ nhàng xoa đầu cậu: "Đã khó chịu mà còn dám uống nhiều như vậy."

Lục Hòa nằm im trong lòng hắn, không đáp. Không gian trong xe vốn đã nhỏ, hai người bọn họ ngồi xuống ghế sau lại càng chật chội. Trong sự yên tĩnh không lời ấy, hơi thở của Lục Hòa càng trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.

Bàn tay Cố Cảnh đang xoa đầu cậu đột nhiên khựng lại --

Lục Hòa bất ngờ xoay người, hai chân vòng qua, ngồi lên đùi của hắn. Cậu vươn tay ôm lấy vai hắn, rồi khẽ rúc vào cổ hắn, hơi thở ấm nóng phả lên trên da. Trong bóng tối, yết hầu Cố Cảnh khẽ chuyển động, ánh mắt thoáng chốc trở nên nguy hiểm, tối sầm xuống.

"Lục Hòa....." Giọng hắn khàn đi, mang theo chút gượng ép.

Lục Hòa nghe thấy, hai tay liền trượt lên chiếc cổ có đường cong sắc nét của hắn rồi ngẩng đầu, đôi mắt cậu lúc này đã phủ đầy men say.

"Cố tổng....."

Lục Hòa say rồi, say đến mức không biết trời đất là gì, mà cũng say đến mức trở nên táo bạo hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!