Chương 36: (Vô Đề)

Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng hẳn, Lục Hòa đã từ từ tỉnh giấc trên giường.

Lúc mở mắt liền cảm thấy trần nhà trông khá là lạ, cậu có chút không kịp phản ứng, nằm im một lúc lâu rồi mới nhớ ra hôm qua mình đã đi tắm suối nước nóng cùng với sếp.

Sếp.....

Lục Hòa giật mình, liền quay đầu nhìn ra mép giường, không thấy bóng dáng của sếp đâu.

Cậu khẽ nhíu mày, không nhận ra mình có chút bực bội đến khó tả.

Vớ lấy điện thoại từ chiếc bàn bên cạnh giường để xem giờ, hiện tại mới chỉ có hơn năm giờ sáng.

Lục Hòa thực sự rất kinh ngạc, từ trước đến nay cậu chưa từng thức dậy sớm như thế này bao giờ.

Cậu bắt đầu hồi tưởng lại chuyện tối qua—

Ngồi quây bên cạnh lò pha trà, sau đó liền dựa vào sếp mà ngủ thiếp đi, lúc đó hình như chỉ vừa mới hơn tám giờ tối, khó trách hôm nay cậu lại có thể tỉnh sớm đến vậy.

Vậy còn sếp thì sao?

Trong lúc Lục Hòa còn đang nghi hoặc thì cánh cửa phòng đã bị đẩy ra, Cố Cảnh vẫn cầm điện thoại dán lên bên tai mà đi vào, nhìn bộ dáng hẳn là vừa mới gọi điện xong.

Thấy Lục Hòa đã tỉnh dậy, đang ngồi ngay ngắn trên giường, Cố Cảnh cũng khựng lại một chút, ngay sau đó hắn liền thu lại điện thoại, chậm rãi đi đến bên mép giường, rồi từ từ quỳ lên giường, cách một lớp chăn mà ôm người kia vào trong ngực.

"Anh có làm em tỉnh giấc không?" Cố Cảnh hỏi khẽ.

Lục Hòa vừa nhìn vào mắt hắn liền chẳng còn giận nổi nữa, vùi đầu vào cổ của Cố Cảnh như một con cún nhỏ ngoan ngoãn, dịu dàng cọ cọ, "Không đâu, em đã ngủ đủ rồi."

Câu này cũng không phải nói dối, đúng là cậu đã ngủ rất ngon.

Hai người lại nằm lì trên giường một lúc lâu, cuối cùng mới chịu rời giường đi vệ sinh cá nhân.

Sau khi ăn bữa sáng đơn giản xong, Cố Cảnh liền đưa cậu về nhà.

Lúc vừa mới qua bảy giờ sáng, Lục Hòa đã đến căn biệt thự của sếp, mà Cố Cảnh sau khi đưa cậu về nhà thì lại gần như lập tức quay đầu xe vội vã trở lại công ty.

Vì thế Lục Hòa lại một lần nữa chán đến phát ngốc, ở nhà nằm lăn lộn cả một ngày.

Tối hôm đó, cậu lại nhận được điện thoại từ gia đình, lần này là từ anh trai.

Gần đến cuối năm, công ty cũng sắp nghỉ lễ, anh trai cậu lại gọi đến hỏi khi nào thì cậu mới về nhà.

Thật ra trước đó Lục Hòa cũng rất muốn về, nhưng không biết từ lúc nào, có lẽ là do đã quen sống cùng sếp mà giờ đây cậu lại càng muốn cứ tiếp tục sống cùng với sếp như vậy mãi.

Cậu vẫn lấy lý do giống hôm qua để trả lời đối phó với ba mẹ, ai ngờ anh trai lại đột nhiên đổi chủ đề, hỏi cậu năm nay có định dẫn sếp về nhà ra mắt ba mẹ hay không.

Lục Hòa có chút ngớ người, hỏi lại vào điện thoại: "Sao ai cũng hỏi em chuyện này vậy?"

Cậu còn chưa quên tối qua mình đã nằm trong ngực của sếp, trong lúc nửa tỉnh nửa mê cũng đã nghe được sếp hỏi cậu một câu giống y như vậy.

Tại sao ai cũng hỏi cậu có muốn dẫn sếp về nhà không vậy?

Sau khi hắn hỏi xong, Lục Tiến ở đầu bên kia điện thoại cũng im lặng trong chốc lát, có chút lúng túng.

"Ờ..... Tiểu Hòa à, em vẫn ngại ngùng không dám nói cho ba mẹ mấy chuyện này sao?" Cuối cùng Lục Tiến mới lên tiếng, giọng đầy dò xét

Lần này đến lượt Lục Hòa im lặng.

Cậu biết dạo gần đây cách cậu và sếp tương tác quả thật có gì đó không ổn..... Hôm qua sếp cũng đã hỏi cậu vì sao lại thẹn thùng như vậy, hiện tại anh trai lại hỏi y chang?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!