Lục Hoà không nhớ rõ mình đã về phòng như thế nào.
Cậu chỉ nhớ lúc đó mình đã dựa vào trong ngực của sếp, toàn thân như rút sạch sức lực, mềm nhũn tựa vào trong vòng tay của đối phương, giống như một con cá mắc cạn, vừa bất lực lại vừa mông lung.
Cuối cùng, có lẽ là sếp đã bế cậu trở về phòng. Trong phòng, cậu được đặt lên giường một cách dịu dàng, trong lúc mơ mơ màng màng dường như đã trông thấy được trong mắt của cấp trên hiện lên một loại cảm xúc rối rắm khó tả.
Mâu thuẫn, thâm tình, nhưng lại như có gì đó đè nén, kiềm chế lại.
Sau cùng, sếp chống tay vào mép giường mà nhìn cậu rất lâu, nói một câu mà cậu nghe không hiểu rồi rốt cuộc vẫn rời đi, trước khi đi còn giúp cậu khép cửa phòng lại.
Ly nước mật ong ấm kia cuối cùng vẫn không kịp đưa ra, cậu nằm trên giường, ánh mắt mông lung nhớ lại câu nói cuối cùng trước khi đi của sếp.
"Nếu như hôm nay chúng ta đều hoàn toàn tỉnh táo thì tốt biết mấy."
Lục Hòa đã suy nghĩ rất lâu nhưng vẫn không thể hiểu được ý nghĩa của câu nói ấy.
Tại sao sếp lại nói như vậy? Lẽ nào lúc đó hai người bọn họ đều không tỉnh táo sao?
Nếu thực sự tỉnh táo, thì cấp trên sẽ làm gì với cậu?
Vì sao lại hy vọng tỉnh táo cơ chứ?
Mỗi lần nhớ lại ánh mắt sáng rực của sếp khi chống tay bên người cậu, đầu óc Lục Hòa cứ như đột nhiên bị ngắt điện, hoàn toàn không thể suy nghĩ gì thêm được nữa.
Cuối cùng, cậu vẫn không hiểu ra, cứ như vậy mà thiếp đi trên giường trong trạng thái mơ hồ.
Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời rực rỡ chiếu qua cửa sổ, Lục Hòa tuy vẫn còn ngái ngủ nhưng cuối cùng cũng phải bò dậy khỏi giường.
Hôm nay là ngày thứ hai trong kỳ nghỉ cuối tuần của cậu, sau khi thu dọn xong liền ra khỏi phòng. Lúc không thấy được bóng dáng quen thuộc bên bàn ăn phòng khách, Lục Hòa bỗng khựng lại một chút.
Hỏi dì Phỉ mới biết, sáng nay cấp trên có một cuộc họp rất gấp cần tham dự, nên đã rời nhà từ sớm để quay lại công ty.
Sau khi nghe xong, chính Lục Hòa cũng không nhận ra chính mình cũng đã nhẹ nhàng thở ra.
Không khí kỳ lạ giữa cậu và sếp tối hôm qua, cậu cũng không rõ phải giải thích như thế nào, nên nhất thời cũng chẳng biết phải đối mặt với sếp ra sao.
Sau khi ăn sáng xong, Lục Hòa lại chui vào thư phòng.
Phải nói thật, tuy rằng bầu không khí khi tiếp xúc với sếp hôm qua khiến cậu có chút lúng túng, không biết nên làm gì, nhưng ít ra trong vài khoảnh khắc, nó lại mang đến cho cậu một nguồn cảm hứng rất lớn.
Cúi đầu nhìn vào bản thiết kế chiếc nhẫn suốt mấy ngày qua vẫn khiến cậu không hài lòng, Lục Hòa đoán rằng hôm nay mình chắc chắn có thể hoàn thiện được nó rồi.
Cái nét dã tâm mơ hồ kia thật sự không dễ nắm bắt, nhưng cậu cũng đã nghĩ ra được cách làm thế nào để thể hiện nó qua thiết kế—
Dã tâm trong ánh mắt của sếp, luôn bị giấu kín sau vẻ lạnh lùng khi mở mắt nhìn vào người khác, nhưng chỉ cần nhắm mắt lại, cả gương mặt của hắn liền trở nên vô cùng dịu dàng, khiến cậu nhớ đến dáng vẻ ôn nhu của hắn trong những lúc hiếm hoi kia, không khỏi bị kéo vào cái vũng lầy êm ái ấy.
Nhưng một khi đã lún sâu vào cái vũng lầy ấy rồi mà nghiêm túc quan sát, mới phát hiện ra bản thân đã bị vẻ ngoài giả tạo ấy đánh lừa, vũng lầy kia thật ra chẳng hề dịu dàng như tưởng tượng, dưới lớp mặt nước tĩnh lặng ấy chính là những cơn sóng ngầm hung dữ không dễ phát hiện.
Lục Hoà mày mò cả một ngày, cuối cùng cũng hoàn thành bản thiết kế chiếc nhẫn ấy.
Lần này, cậu vô cùng hài lòng với bản thảo. Vô cùng.
Cậu dự định mấy hôm nữa đến chỗ nghệ nhân Trương kiểm tra nút tay áo, sẽ mang theo cả bản thiết kế này.
Tối nay, Cố Cảnh không phải tham gia buổi tiệc xã giao nào, hiếm hoi về ăn tối cùng Lục Hoà.
Chỉ là khi nhìn thấy thiếu gia nhỏ ngồi bên cạnh gần như vùi cả mặt vào bát cơm, Cố Cảnh vẫn không kìm được mà bật cười khẽ một tiếng, chẳng vì lý do gì cả.
Hắn hiểu phản ứng này của Lục Hoà. Đêm qua, hình ảnh thiếu niên run rẩy trong lòng ngực hắn, bộ dạng ấy hắn vẫn còn ấn tượng rất rõ. Khi đó hắn đúng là có hơi say, lại nhớ tới tiểu thiếu gia khi xưa mềm mại, vô cùng yếu ớt, hắn liền sợ bản thân trong lúc vô thức đã làm gì ép buộc cậu. Cuối cùng, hắn vẫn là không ra tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!