Sau khi xem triển lãm, trời cũng đã ngả trưa. Lục Hòa đã ngắm gần hết các tác phẩm, trang sức nơi đây, mỗi món một vẻ đẹp riêng, khiến người ta không nỡ rời mắt.
Cậu cũng có ý định mua vài bộ mang về, nhưng sau đó lại thôi, chỉ chọn một chiếc vòng tay đính đá sapphire xanh, một chiếc trâm cài áo bằng kim cương vàng và một mặt dây chuyền ngọc lục bảo.
Chiếc mặt dây chuyền ngọc lục bảo trị giá sáu chữ số, cậu lập tức tặng lại cho người đàn ông luôn đi bên cạnh mình.
Không có lý do gì đặc biệt, chỉ là khi nhìn thấy nó trong triển lãm, cậu đã cảm thấy nó rất hợp với cấp trên. Hắn đối xử tốt với cậu như vậy, tặng quà cũng là lẽ thường.
Cố Cảnh nhìn chiếc mặt dây chuyền được đặt vào tay mình, khẽ mỉm cười: "Tặng cho anh sao?"
Lục Hòa gật đầu: "Nó rất hợp với anh."
"Phóng khoáng thế? Lương ba nghìn cũng dám tặng à?" Cố Cảnh hỏi lại.
Lúc thực tập tại Hồng Đạt, lương của Lục Hòa đúng là ba nghìn một tháng. Nghe cấp trên nhắc đến, cậu lập tức nhíu mày, trừng mắt như một chú cún bỗng dưng nổi giận.
"Anh còn dám nói, anh không chịu tăng lương cho em!"
Cố Cảnh từng nghe một câu nói: Khi bạn đủ yếu đuối, ngay cả sự giận dữ của bạn trong mắt người khác cũng giống như đang làm nũng.
Trước đây hắn hiểu câu này, nhưng chưa thực sự cảm nhận được. Giờ đây, nhìn chú cún "nổi giận" đáng yêu ngay trước mặt, hắn đã thấm thía.
Hắn rút một chiếc thẻ từ trong túi áo vest ra rồi đưa cho chú cún nhỏ đang giận dỗi.
Lục Hòa lập tức hết giận, nhìn chiếc thẻ với vẻ tò mò: "Cái gì đây?"
Cố Cảnh không nói đó là thẻ lương của mình, chỉ nhẹ nhàng đáp: "Tăng lương cho em, mật khẩu là sáu chữ số đầu của mật khẩu nhà."
Lục Hòa không khách khí, thuận tay giữ thẻ lại.
Buổi trưa, dưới sự giám sát của cấp trên, Lục Hòa ngoan ngoãn ăn hết bữa. Cố Cảnh hỏi cậu còn muốn đi đâu chơi nữa không.
Lục Hòa lắc đầu. Cậu không thích những nơi ồn ào, ngoại trừ triển lãm trang sức như hôm nay, cậu thích ở một mình tận hưởng những điều mình yêu thích hơn.
"Còn nửa ngày nữa, em thật sự không muốn đi đâu sao?" Cố Cảnh hỏi lại.
Lần này, Lục Hòa do dự.
Không phải vì cậu đổi ý muốn đến chỗ đông người, mà vì cơ hội hai người cùng nhau đi chơi như thế này quá hiếm hoi, gần như không có.
Cậu biết cấp trên đã dồn hết công việc để có thể đi cùng mình hôm nay, hai ngày làm việc gộp thành một, thậm chí còn phải hủy một số cuộc họp. Cậu không thể chỉ nghĩ đến bản thân.
Cậu ngẩng đầu nhìn cấp trên: "Em ít khi ra ngoài chơi, hay là anh xem gần đây có chỗ nào vui không, chúng ta đi dạo một chút."
Cố Cảnh đến thành phố này rất nhiều lần, nhưng toàn là vì công việc. Đây là lần đầu tiên hắn đến để chơi.
Hắn lấy điện thoại, học theo cách Lục Hòa tra cứu hướng dẫn du lịch. Xem qua vài bài viết, hắn đều thấy không có gì đặc biệt.
Đột nhiên, Cố Cảnh dừng lại, rồi thêm hai chữ vào thanh tìm kiếm: "Cặp đôi".
Kết quả đầu tiên hiện ra khiến hắn thấy khá phù hợp với một đứa trẻ như Lục Hòa. Hắn hỏi người bên cạnh: "Có muốn đến Disneyland không?"
Lục Hòa chớp mắt, biểu cảm hơi đờ đẫn.
Disneyland? Từ năm 12 tuổi, cậu chưa bao giờ bước chân vào công viên giải trí nào nữa. Giờ cậu đã 22 tuổi rồi.....
Cậu ngẩng đầu quan sát biểu cảm của cấp trên, phát hiện anh ta rất nghiêm túc.
Lục Hòa: "....."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!