Chương 21: (Vô Đề)

Vị trí làm việc của trợ lý tiểu Lục lại được chuyển về văn phòng tổng giám đốc, hơn nữa lại là đích thân Cố tổng tự mình đưa người về. Từ lúc Tiểu Lục rời đi đến lúc quay lại, cả quá trình không ai dám hó hé lấy một câu.

Sau khi người vào trong, khu vực làm việc lập tức rục rịch bát quái.

"Có nói chắc cũng chẳng ai tin, nhưng vừa nãy tôi thật sự nghe thấy Cố tổng đang..... Đó là cô đồng nghiệp ngồi cạnh Lục Hòa khi nãy, cô ấy ngồi gần đó nên tuy là giọng thì thào nhưng vẫn nghe được đại khái.

Lúc đầu cô cũng sững người, càng nghe càng thấy không thể tin nổi, trố mắt xác nhận: vị lãnh đạo mặt lạnh như băng đó, đúng thật là đang hạ giọng dỗ dành người ta!

"Hả? Ý cô là cái kiểu lãnh đạo thích hứa hẹn suông để cho chúng ta ảo tưởng ấy à?"

"Có đúng không đấy? Kiểu dỗ đó cần gì phải hạ giọng? Tư bản ấy mà, có khi còn hận không thể dí loa vào tai ép chúng ta nghe ấy chứ."

"Không phải cái kiểu đó đâu, thật sự là kiểu chân thành coi người ta như tiểu tổ tông mà dỗ ấy."

"???"

"Ai là tổ tông?"

"Trợ...... Trợ lý Tiểu Lục?"

Ồ—

Câu này vừa nói ra, xung quanh lập tức xôn xao một trận.

"Cậu dám nói, đúng là cái này thật." Có người giơ ngón tay cái lên.

"..."

Lục Hòa đã trở lại văn phòng giám đốc. Lần này cậu muốn ngủ bao lâu thì ngủ, sếp cũng không đến ngăn cản nữa.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, đến giờ tan làm buổi chiều, vừa bước ra khỏi văn phòng, Lục Hòa vừa bước ra khỏi văn phòng đã bị đồng nghiệp vây kín.

Chỉ là lần này mọi người không vội vàng nhào lên hóng hớt, mà trước tiên đánh giá cậu từ đầu đến chân một lượt.

Lục Hòa: "......?"

"Trợ lý Tiểu Lục à, sao chị cứ cảm thấy gần đây bầu không khí giữa em với Cố tổng có gì đó là lạ vậy? Có thể cho chị hỏi một chút là tình hình thế nào được không?"

"Fan cuồng của Cố tổng chẳng lẽ thật sự đã theo đuổi thần tượng thành công rồi?"

Lục Hòa bất lực mà bật cười, "Cũng không hẳn, em với Cố tổng vẫn luôn như vậy mà....."

Hôm nay cậu còn phải qua chỗ Trương Công Tượng kiểm tra lại mấy chi tiết thủ công nên cũng không tiện giải thích nhiều, chỉ trò chuyện qua loa với mấy đồng nghiệp một chút rồi rời đi luôn.

Nhìn bóng dáng cậu rời khỏi khu làm việc, mấy đồng nghiệp phía sau đều liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt đều có chút vi diệu ——

"Sao tôi cứ có cảm giác trợ lý Tiểu Lục và Cố tổng như đang yêu nhau ấy nhỉ......" Có người nhỏ giọng nói.

"Cái gì mà đang yêu nhau chứ? Tuy rằng bầu không khí giữa Cố tổng và Tiểu Hòa đúng là có chút là lạ, nhưng câu này của cậu thì quá gượng ép rồi, chẳng lẽ cậu không biết Cố tổng của chúng ta là thẳng nam à? Cách vài bữa lại đi xem mắt một lần đó....."

"Nói đến chuyện này tôi lại thấy buồn cười, lần trước tôi cũng đụng phải Cố tổng đang đi xem mắt, ngay cái tiệm bít tết dưới lầu công ty mình ấy....."

"Tôi cũng từng gặp ha ha ha. Đúng là không dễ dàng gì, đẹp trai cỡ đó mà 30 tuổi rồi vẫn chưa có đối tượng, nhưng mà nghĩ lại thì cũng phải, thời nay ai tìm người yêu mà chẳng mong gặp được người biết quan tâm săn sóc, chứ cái kiểu người mỗi ngày đều vác cái mặt lạnh như băng, dù đẹp trai đến đâu thì cũng vô dụng....."

"....."

Lục Hòa bên này thì chạy một chuyến sang chỗ Trương Công Tượng, thuận tiện bàn thêm mấy chi tiết kỹ thuật của chiếc khuy áo. Hai người bàn bạc đến tận khi trời sập tối lúc nào cũng chẳng hay.

Cuối mùa đông, trời tối rất nhanh, mới chưa đến bảy giờ mà bầu trời đã tối om.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!