Bởi vì phải đi công tác, sáng hôm sau Lục Hòa bị ép dậy từ rất sớm.
Cuối thu, buổi sáng ở thành phố G lạnh cắt da cắt thịt. Lục Hòa đang cuộn trong chăn, mắt còn chưa kịp mở đã bị một cuộc điện thoại của trợ lý Trần đánh thức.
"Trợ lý Tiểu Lục, cậu sắp đến công ty chưa?" Trợ lý Trần ở đầu dây bên kia hỏi.
Lục Hòa vẫn đang rúc trong ổ chăn, cả người mơ mơ màng màng. Cậu loáng thoáng nghe thấy trợ lý Trần đang nói gì đó, nhưng âm thanh cứ như vọng từ nơi xa xăm nào đến, nghe cực kỳ mơ hồ.
"Ừm ừm ừm....." Lục Hòa vô thức đáp lại bằng mấy tiếng chẳng rõ nghĩa.
Ngay sau đó, cậu lại giống như nghe thấy một giọng nói khác lạnh lạnh xen vào, chỉ là lúc đó đầu óc quá mụ mị, cậu thật sự nghe không rõ.
Đến khi tỉnh táo lại, cuộc gọi đã kết thúc được hơn mười phút. Lục Hòa lúc này mới không tình nguyện mà lồm cồm bò dậy rời khỏi giường.
Cậu với tay lấy chiếc điện thoại trên tủ đầu giường, phát hiện trước đó anh cả đã gửi cho cậu một chuỗi tin nhắn khá dài dòng. Nhìn thoáng qua thời gian, hiện tại Bắc Kinh mới có hơn 7 giờ sáng.
Lục Hòa bất đắc dĩ nhếch nhếch khóe miệng, cái gọi là sức mạnh của việc đi làm này đúng là có uy lực lớn thật, khiến cậu lần đầu tiên trong đời nếm trải cảm giác khổ sở là thế nào.
Sau khi vệ sinh cá nhân một cách đơn giản, cậu tùy ý rút từ trong tủ ra một chiếc áo giữ nhiệt, rồi khoác thêm bên ngoài một cái hoodie đơn giản.
Toàn bộ quá trình chỉ mất mười phút, tùy tiện đến mức nhìn thế nào cũng không giống chuẩn bị đi công tác cùng lãnh đạo, mà giống hệt như sắp được lãnh đạo mời đi ăn cơm.
Bước ra khỏi sân nhà, tài xế đã đứng chờ sẵn bên ngoài. Thấy cậu đi ra liền cười chào một tiếng: "Cậu chủ nhỏ."
Tài xế là người mới, mới được Lục Tiến điều tới bên cạnh cậu không lâu sau khi Lục Hòa về nước.
Lục Hòa cũng không còn hơi sức mà đáp lễ, chỉ uể oải cười cười, báo địa chỉ công ty xong liền nghiêng đầu ngủ luôn ở ghế sau.
Lục Hòa khi còn ở nước ngoài đã quen sống một mình, về nước rồi cũng vậy, cậu trực tiếp lấy danh nghĩa bản thân mua một căn hộ gần công ty để tiện ở riêng. Có điều, cho dù là căn gần nhất thì khoảng cách tới công ty vẫn còn hơn hai mươi cây số.
Suốt dọc đường đi, Lục Hòa cứ rúc ở ghế sau mà lơ mơ ngủ gà ngủ gật, mãi cho đến khi xuống xe, theo bước chân vội vã của người ta đi vào văn phòng, cơn buồn ngủ của cậu vẫn chưa thuyên giảm được chút nào.
Nhìn thấy bóng dáng sếp ở trong phòng làm việc đang chăm chú xử lý công việc, Lục Hòa không khỏi âm thầm cảm khái một câu trong lòng:
—Tuổi trẻ thật tốt.
Cảm thán xong mới nhớ ra, đối phương hình như còn lớn hơn mình mấy tuổi.
Người đàn ông đang vùi đầu làm việc kia, thần sắc nghiêm túc, chẳng rõ là không phát hiện ra cậu đã đến hay là căn bản chẳng có ý định để ý đến cậu, nói chung là không thèm bố thí cho cậu lấy nửa ánh mắt.
Lục Hòa khẽ ngáp một cái, đang định nhấc chân bước vào, liền nghe thấy tiếng trợ lý Trần gọi.
"Trợ lý Tiểu Lục, cuối cùng cậu cũng đến rồi." Trợ lý Trần lên tiếng.
Lục Hòa lúc này mới nhận ra trợ lý Trần đang ngồi trên sofa, vừa cúi đầu sắp xếp văn kiện gì đó.
Nghe rõ lời trợ lý Trần nói xong, cậu liền giơ tay lên nhìn đồng hồ, 7 giờ 58 phút, còn đúng hai phút nữa mới tính là muộn.
Cũng ngay lúc cậu đang xem giờ, vị cấp trên vốn đang chăm chú dán mắt vào màn hình máy tính bên kia cuối cùng cũng chuyển ánh mắt nhìn về phía cậu.
Bị đối phương nhìn chằm chằm như thế, Lục Hòa cảm thấy có hơi mất tự nhiên, bị ánh mắt ấy khóa chặt một lúc lâu, rốt cuộc nhịn không được mà mở miệng:
"Có chuyện gì vậy?" Cậu ngơ ngác hỏi, không hiểu tại sao mọi người đều đang chờ mình.
Trợ lý Trần liếc trộm vị cấp trên nhà mình một cái, thấy đối phương vẫn không có ý định mở miệng, chỉ đành cười gượng, cố làm ra vẻ thản nhiên: "Tối qua về cậu quên kiểm tra lại bảng lịch trình công tác rồi đúng không?"
Lục Hòa nghe vậy liền ngẩn người.
Tối qua sau khi vệ sinh cá nhân xong, Lục Hòa liền bắt đầu vẽ lại đôi mắt mà cậu đã nghĩ đến suốt cả ngày. Thế nhưng càng vẽ cậu lại càng cảm thấy không vừa ý, bản thảo này đến bản thảo khác lần lượt bị vứt bỏ, bỏ đi không biết bao nhiêu trang giấy. Cứ như vậy, đến tận khuya cậu vẫn chưa thể vẽ ra được một đôi mắt khiến bản thân hài lòng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!