Đêm đó, Lục Hòa vẫn bị Cố Cảnh cưỡng chế bế về phòng ngủ.
Cố Cảnh nhét cậu lên giường, đắp chăn tử tế xong mới chịu rời đi.
Lục Hòa vốn định nằm tạm một lát, chờ Cố Cảnh quay về phòng mình rồi sẽ lén chạy sang thư phòng tiếp tục vẽ. Chỉ tiếc, tính toán của cậu vẫn là sai.
Vừa mới mở cửa phòng, cậu đã bắt gặp Cố Cảnh đang ngồi ở cuối hành lang cách đó không xa.
Bị bắt quả tang đúng lúc, Lục Hòa: "......"
Cố Cảnh tay cầm iPad, dáng vẻ như đang xem tin tức gì đó. Nghe thấy động tĩnh liền ngẩng đầu lên, ánh mắt mang theo vài phần ôn nhu: "Sao thế?"
Lục tiểu thiếu gia mặt mày giật giật, cố chống chế: "Em..... em tính đi WC rồi sẽ về phòng ngủ tiếp."
Trong phòng cậu vốn có nhà vệ sinh riêng, nhưng Cố Cảnh cũng không vạch trần, chỉ nhàn nhạt cười: "Vậy em đi nhanh đi, xong rồi về ngủ sớm."
Lục Hòa cứng đầu chạy ra nhà vệ sinh chung, lúc quay về còn bị Cố Cảnh nhắc thêm một câu: "Còn vài phút nữa là sang ngày mới rồi."
Sợ sếp lại bày ra chiêu trò gì đó bất thình lình, Lục Hòa như bị ma đuổi mà lao thẳng về phòng, ngoan ngoãn lên giường đi ngủ.
Chỉ tiếc, đi ngủ sớm cũng chẳng có ích gì. Đồng hồ sinh học của cậu đã sớm loạn cào cào, quen với việc thức đến tận nửa đêm mới chịu ngủ. Bây giờ vừa nằm xuống, tinh thần liền tỉnh táo như ban ngày.
Nhớ tới dáng vẻ của Cố Cảnh ngồi ở cuối hành lang, Lục Hòa chỉ đành biết nằm trên giường cố ép mình nhắm mắt. Kết quả chính là cứ tỉnh queo mà trằn trọc mãi đến tận nửa đêm mới lơ mơ ngủ được một chút.
Sáng hôm sau, như thường lệ, Lục Hòa vật lộn với cái giường thêm ba lượt chuông báo thức mới miễn cưỡng bò dậy nổi.
Sau khi thu dọn xong xuôi rồi bước ra ngoài, cậu lại nhìn thấy sếp ngồi ở bàn ăn. Hôm qua đối phương đã tỏ ý muốn bao trọn ba bữa một ngày cho cậu, cho nên hiện tại nhìn thấy cũng không quá bất ngờ như trước nữa.
Buổi sáng sớm, Cố Cảnh trông vô cùng tỉnh táo, tinh thần phấn chấn. Ngược lại, người thiếu niên kém hắn gần mười tuổi nào đó lại lết tới với dáng vẻ uể oải, như thể bị yêu tinh hút sạch tinh khí, trông còn thảm hơn cả mấy ông già hấp hối.
Đợi Lục Hòa ngồi xuống cạnh mình, Cố Cảnh mới đặt chiếc tablet xuống rồi múc một bát cháo nóng hổi xuống đưa đến trước mặt cậu, nhàn nhạt hỏi: "Hôm qua không phải em đã đi ngủ sớm lắm rồi sao? Sao bây giờ lại trông như vậy?"
Lục Hòa mệt mỏi ngáp một cái, liếc nhìn bát cháo thịt nạc rau xanh trước mặt, vô lực than: "Cũng như vậy thôi...... Chi bằng để em thức khuya như mọi khi còn hơn."
"Khác nhau đấy, là do thời gian làm việc và nghỉ ngơi của em loạn quá mới thành ra thế này." Cố Cảnh nói, "Từ nay đi ngủ đúng giờ một chút chắc sẽ ổn thôi."
Lục Hòa vô lực kéo khóe miệng, cười gượng hai tiếng mà chẳng có chút cảm xúc nào, sau đó lặng lẽ bưng bát cháo lên bắt đầu húp từng thìa một.
"Hôm nay ngoan thế nhỉ." Cố Cảnh nhìn chú cún nhỏ ủ rũ ở bên cạnh, không cần nhắc đã tự giác ăn cháo, không nhịn được buột miệng khen một câu.
Lục Hòa thờ ơ đáp: "Dù sao cũng phải ăn thôi."
Nhìn dáng vẻ hết sức nhẫn nhịn mà chẳng có lấy một chút sức sống kia, Cố Cảnh vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, sao hắn nuôi một đứa nhỏ mà lại giống như đang đưa người kia vào ngục giam thế này cơ chứ.
Lục Hòa còn chưa tỉnh hẳn, mắt lim dim, cứ thế mà mơ mơ màng màng ăn hết bát cháo.
Một lát sau, vẫn là trợ lý Trần đến đón họ đi làm. Trên đường đến công ty, Lục Hòa lại tiếp tục dựa đầu lên vai Cố Cảnh mà ngủ thiếp đi.
Chưa đến mười phút, xe đã dừng trước cổng công ty.
Lục Hòa lại bắt đầu một ngày làm việc bình thường của mình, ngồi cứng người mà giả vờ làm việc.
Cố Cảnh thấy cái đầu kia lại chầm chậm gục xuống mặt bàn, chỉ đành bất lực mà bật cười.
Có điều, giấc ngủ của Lục Hòa từ trước đến nay vốn chẳng tốt. Tuy trong văn phòng giám đốc rất yên tĩnh, nhưng cậu gối đầu lên cánh tay mà ngủ, chưa được bao lâu tay chân đã trở nên tê rần.
Cậu chỉ có thể miễn cưỡng lấy lại tinh thần, bắt đầu cầm bút phác họa. Đây cũng coi như là một cách riêng của Lục Hòa để giúp bản thân tỉnh táo trở lại, dẫu sao có những lúc, cậu thật sự càng vẽ càng tỉnh, càng vẽ lại càng có tinh thần.
Sáng sớm, Lục Hòa cứ thế tỉnh rồi vẽ, vẽ rồi ngủ, nửa tỉnh nửa mơ, cứ như vậy mà trôi qua cả buổi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!