Chương 13: (Vô Đề)

Trải qua cái đêm "say rượu thổ lộ chân tình" ấy, mấy ngày sau, Lục Hòa rõ ràng cảm nhận được thái độ của cấp trên đối với mình đã có chút thay đổi.

Chẳng hạn như lúc cậu chủ động chào hỏi, đối phương sẽ không còn thờ ơ như trước mà khẽ cười nhạt đáp lại.

Lúc nghỉ trưa, cậu đưa gối cổ qua, sếp cũng không từ chối mà lặng lẽ nhận lấy, gật đầu đồng ý.

Hay khi cậu pha cà phê mang tới, đối phương cũng thuận tay tiếp nhận, nhàn nhạt khen ngon một câu.

Mà sự thay đổi lớn nhất...... vẫn là ở trong nhà.

Đêm khuya, khi cậu còn đang ngồi ở thư phòng phác thảo lại mấy chi tiết hình xà phức tạp, sếp sẽ đẩy cửa bước vào, nhẹ nhàng xoa đầu cậu, nói rằng khuya rồi, nên nghỉ sớm.

Thi thoảng, hai người dùng bữa cùng bàn, đối phương cũng sẽ gắp thức ăn vào bát của cậu, còn thuận miệng nhắc rằng kén ăn là không tốt.

Còn những buổi tối có tiệc xã giao, sau khi trở về, sếp cũng sẽ ngoan ngoãn uống hết ly nước mật ong mà cậu đã pha sẵn, ánh mắt nhìn sang dịu dàng đến mức khiến người ta không nỡ rời đi.

Trải qua mấy ngày tiếp xúc như vậy, Lục Hòa mới dần hiểu được câu "Về sau đều sẽ như vậy" mà đối phương từng nói đêm đó rốt cuộc là có ý gì.

Người đàn ông xưa nay vốn lạnh nhạt tự lập như sếp, đột nhiên lại trở nên ôn nhu, quan tâm cậu đủ điều. Lục Hòa lúc đầu còn có chút không quen, nhưng chỉ sau hai ngày, cậu liền hoàn toàn thích ứng, coi như mình lại có thêm một người anh trai vậy.

Thu qua chưa được bao lâu, đầu đông đã đến. Nhiệt độ thành phố G sụt giảm nhanh chóng, mỗi sáng Lục Hòa đều phải vật lộn một hồi lâu mới có thể gian nan bò dậy khỏi chăn ấm.

Sáng nay, sau khi rời giường và bước ra khỏi phòng, cậu không thấy dì Phỉ trong phòng khách mà lại bất ngờ chạm mặt với Cố Cảnh.

Lục Hòa có chút ngơ ngác mở miệng: "Cố tổng, hôm nay anh không phải đến công ty sớm sao?"

Nói vậy cũng không trách cậu quá kinh ngạc, trước giờ Cố Cảnh luôn đi làm từ rất sớm, từ lúc hai người bắt đầu sống chung cho đến giờ cũng đã gần nửa tháng, đây là lần đầu tiên sáng sớm đã gặp được người nọ ở nhà.

Cố Cảnh nghe thấy tiếng cậu, buông tập tin tức tài chính cứng nhắc trên tay xuống, ngẩng đầu nói: "Hôm nay phải đi công tác. Một lát nữa trợ lý Trần sẽ đến đón chúng ta nên không cần phải qua công ty."

Bị hắn nhắc nhở như vậy, Lục Hòa lúc này mới nhớ ra chuyện đi công tác.

"Tối nay phải ngủ lại bên ngoài một đêm, hành lý đã thu dọn xong chưa?" Cố Cảnh lại hỏi.

Lục Hòa ngẩn người một lúc, sau đó lắc đầu: "Em sẽ đi thu xếp ngay, rất nhanh thôi!"

Cố Cảnh còn chưa kịp nói gì thêm, đã thấy cái người buổi sáng còn ngơ ngơ ngác ngác như cún con kia xoay người chạy thẳng về phòng.

Đến khi Lục Hòa lần nữa bước ra, cả người đã tỉnh táo hơn khá nhiều. Cậu kéo theo cái vali 20 inch, nghiêm túc nói: "Em chuẩn bị xong rồi. Khi nào thì chúng ta xuất phát?"

Nhớ lại lần trước đi công tác suýt muộn, Lục Hòa chột dạ bồi thêm một câu: "Hôm nay em không có trễ giờ đúng chứ?"

Cố Cảnh nhìn hắn, khóe môi khẽ cong, có chút buồn cười: "Không có."

Nói rồi liền nhận lấy cái vali, đặt sang một bên.

"Lại đây ăn sáng trước đi."

Lục Hòa hơi sững người, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi tới bàn ăn ngồi xuống. Trước mặt là một bàn bữa sáng phong phú, nhưng cậu nhìn đến nửa điểm thèm ăn cũng không có.

Trước đây còn có thể lấy cớ với dì Phỉ rằng sắp muộn nên không kịp ăn sáng, tùy tiện cầm đại miếng bánh mì hoặc trứng gà cho có lệ, lần này thì chẳng biết trốn vào đâu.

Nhưng hôm nay, cậu lại không thể lừa được sếp.

Đặc biệt là khi dạo gần đây, người nọ còn vô cùng để ý đến chuyện ăn uống của cậu.

Quả nhiên, thấy cậu ngồi yên không động đũa với bàn bữa sáng trước mặt, Cố Cảnh bên kia khẽ nhíu mày, giọng mang theo vài phần bất lực: "Kén ăn là không tốt."

Lục Hòa chỉ đành ngoan ngoãn bưng lên chén cháo thịt nạc trước mặt, từng ngụm nhỏ từng ngụm nhỏ mà ăn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!