Canh hai, bên trong phòng ngủ y hệt phòng giam.
Ninh Vô Tâm dùng khăn sạch cẩn thân lau dọn chỗ bị bỏng trên eo Nghiêm Vân Khải, không nhịn được nói:
"Tại sao có thể tự tàn nhẫn với mình như vậy, dùng bụng để dập lửa. Ngươi coi mình là cái gì?"
Nghiêm Vân Khải mỹ mãn sờ sờ tai Ninh Vô Tâm, vò vò tai y hồng lên:
"Vết thương của ngươi cũng phải xử lý."
Ừm, ta không sao.
Nơi này không có thuốc bỏng, Ninh Vô Tâm đành phải dùng nước sạch rửa sạch vết thương, cắt chỗ thịt bị thối rữa đi, trong lòng vô cùng nôn nóng.
Y không muốn tâm tình của Nghiêm Vân Khải bị ảnh hưởng liền nói sang chuyện khác:
"Tại sao lúc ở dưới đáy giếng nhất định phải tắt cây đuốc đi?"
Nghiêm Vân Khải trầm ngâm hồi lâu mới nói: "Lúc trước khi ta còn ở học đường thường thích thu gom những vật hiếm lạ, cổ quái. Có một lần, ta thấy trong một quyển sách, trộn cát, than củi, vôi và nước tiểu lại, cộng thêm nhiệt độ thì có thể tạo ra một loại phấn màu trắng.
Loại phấn này có thể cháy ở nơi có nhiệt độ rất thấp. Ví dụ như, có khi trong mùa hè, nhiệt độ hơi cao một chút thì loại phấn trắng này cũng có thể tự cháy, khá lợi hại.
"Ninh Vô Tâm vẫn hơi mờ mịt:"Liên quan gì đến ta?Ý định của Tứ Nhận là muốn ta tự mình giết ngươi, dùng một câu đố để dẫn ta tới giếng cất giấu đầu người. Trong giếng quá tối, cho nên ta chắc chắn phải mang đuốc xuống?
"Ninh Vô Tâm ngẩn ra, nói:"Hắn vẩy loại bột đó trên người ta?
"Nghiêm Vân Khải gật đầu:"Đúng. Hắn vẩy bột đó khắp người ngươi, cây đuốc của ta vừa tới gần người ngươi một chút chắc chắn sẽ khiến cho loại bột đó bốc cháy.Ninh Vô Tâm:… Thật hiểm độc.
"Nghiêm Vân Khải thở dài:"Lần này hắn không thành công, ta thật sự vô cùng may mắn.Ninh Vô Tâm:?
"Nghiêm Vân Khải nói:"Khi ta sắp xuống giếng, Phùng Xán đã nhắc nhở ta một chuyện.Ninh Vô Tâm:Nhắc nhở chuyện gì?
"Nghiêm Vân Khải nói:"Phùng Xán nói, đêm hôm trước hắn nhìn thấy lân tinh quanh đây.Ninh Vô Tâm:…Ta phỏng đoán đêm hôm trước, Tứ Nhận sau khi giết người chắc chắn đã đến giếng ném đầu. Do trời quá tối nên hắn không thể không mang theo đuốc, nhưng bởi vì xung quanh giếng có loại bột đó mới trông giống như đang có ma trơi (lân tinh) bay qua bay lại.
"Ninh Vô Tâm gật đầu nói:"Nói vậy, Phùng Xán chắc chắn không phải đối tượng tình nghi.
"Nghiêm Vân Khải suy tư nói:"Ngay từ đầu khả năng hắn là tình nghi đã không lớn. Xảy ra chuyện hôm nay, ta càng cảm thấy hắn không thể là Tứ Nhận.Ninh Vô Tâm nói:Còn những người khác?
"Nghiêm Vân Khải nói:"Vụ án lần này, Tứ Nhận luôn muốn dẫn dắt tâm tư của mọi người về suy nghĩ
"Trong nhà còn có một người khác." Mục đích của hắn, giờ ta đã biết, chính là để giá họa cho ngươi. Cho nên trong nhà này tuyệt đối không thể có sự tồn tại của người khác.
Bởi vì nếu như ngươi không cẩn thận lộ mặt thì kế hoạch của Tứ Nhận cũng xong đời.Ninh Vô Tâm nói:Ý ngươi là, những vụ án gần đây đều do một mình Tứ Nhận gây nên? Hơn nữa Tứ Nhận còn nằm trong số những người còn lại trong chúng ta?
"Nghiêm Vân Khải gật đầu:"Không sai.
Trong lòng ta đã có hai người được chọn, nhưng không biết rốt cuộc là người nào, cũng không nghĩ ra được làm sao mà bằng sức của một mình hắn mà giết được Bành Triệu và Dương Nho.
"Ninh Vô Tâm vuốt chân mày nhíu lại của hắn:"Đừng lo lắng, ngươi nhất định sẽ nghĩ ra được.
"Nghiêm Vân Khải nhìn y, ánh mắt trở nên hung ác:"Những người đó muốn động vào ngươi, ta…
"Ninh Vô Tâm vội nói: Đừng suy nghĩ nhiều, tối nay hãy ngủ sớm một chút, vết thương của ngươi phải được chăm sóc kỹ lưỡng thì ngày mai mới có tinh thần tra án."
Nghiêm Vân Khải nhìn y một lát mới hạ giọng nói:
"Ta xử lý vết thương giúp ngươi."
Mặt Ninh Vô Tâm đỏ lên: Ừ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!