Chương 47: Lập quân lệnh trạng

Lúc Nghiêm Vân Khải và Ninh Vô Tâm tới Đại Nguyệt quan, Uông Chính Nhiên và Uông Chính Hiền đã tới đó từ trước, hơn nữa còn tập hợp tất cả bộ tướng ở biên ải lại theo lời dặn của Nghiêm Vân Khải.

Nghiêm Vân Khải vuốt cằm.

Thật đáng ghét, một quan văn như hắn lại phải đến đây làm những chuyện này.

Các võ quan trong quân đội ghét nhất là mấy vị quan văn tướng mạo lẫn khí chất đặc biệt, nho nhã tuấn dật, ngoài biết ngâm thơ ra thì cái gì cũng không biết.

Bực bội là, hắn còn chẳng biết ngâm thơ.

Năm còn ở học đường, hắn là một quái nhân chỉ thích nghiên cứu người chết và cách mổ thi thể.

Hắn dẫn Ninh Vô Tâm đến lều chính, cũng là nơi mọi người thảo luận.

Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn không còn sợ bất cứ điều gì nữa.

Huống chi bây giờ còn có người này ở bên cạnh hắn.

… Chờ lát nữa phải nghĩ biện pháp bắt người bên cạnh này ngủ ở lều chính với mình.

Cũng không nhất định là phải làm gì đó, chỉ đơn giản muốn ôm y đi ngủ mà thôi.

Trong lều đứng và ngồi khá nhiều người, còn có người bước qua bước lại, bộ dáng có vẻ rất nóng nảy không phục.

Nghiêm Vân Khải vừa đi đến, mọi người đều đứng lên, người đang bước qua bước lại kia cũng ngừng bước.

Nghiêm Vân Khải lạnh nhạt nhìn toàn cảnh một lượt.

Một, hai, ba, bốn,..., tám, chín.

Trong mười lăm người, ít nhất có bảy người không thích hắn.

Tám người còn lại, khả năng che dấu cảm xúc tương đối tốt, không nhận ra được.

Cũng có thể là, tám người này thực sự thích hắn?

Dm, hắn đang suy nghĩ gì vậy?

Quả nhiên tình cảm của võ tướng sẽ không bị phát hiện.

Mặc kệ là trong triều đình Chiêu quốc hay Tường quốc, hắn vẫn không thể nhận ra được người ta có thích hắn hay không, có đâm một đao sau lưng hắn hay không.

Mọi người cùng nói,

"Thuộc hạ xin ra mắt Thạch đại nhân."

Câu nói không đồng loạt, còn có vài người không nói hết câu.

Nghiêm Vân Khải nói vội,

"Chư vị tướng quân không cần đa lễ."

Đồng thời, hắn cũng nói thầm trong lòng, ở đây không có tướng quân, tướng quân đã bị giết, bổn quan.. Coi như bỏ qua cho các ngươi.

Mọi người tạ lễ, đứng lên, chờ hắn.

Nghiêm Vân Khải đi vào lều chính.

Hắn có chức vị lớn nhất, cho nên nhất định phải gây khó dễ một chút, tuyệt đối không thể làm mất khí thế.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!