Nghiêm Vân Trạch nói, "Vào đi!
"Cửa nhẹ nhàng mở ra, trên mặt Liên công công bóng loáng, chắc là toát không ít mồ hôi, quỳ xuống, lời ít ý nhiều mà đem chuyện nói lại một lần. Hóa ra, Cầm phi sáng nay muốn uống cháo, ngẹ thiện phòng vội vàng vì nương bương chuẩn bị cháo thịt nạc trần bì mà nương nương bình thường vẫn thích. Cầm phu ngửi mộ cái, nói một tiếng"ngấy
", liền để cho Thường Phong uống. Không nghĩ tới, Thường Phong một lát sau lại cảm thấy bụng không thoải mái. Thường Phong gần đây thường cảm giác bụng mình không tốt, nương nương cũng không để ý, liền để cho hắn đi nghỉ ngơi. QUa hai giờ, lúc nương nương phái người đi gọi Thường Phong, thế nhưng lại phát hiện hắn chết ở trên giường. Nghiêm Vân Trạch sắc mặt âm trầm, giận dữ. Y hướng về phía Nghiêm Vân Khải nói,"Ngươi cảm thấy là chuyện gì xảy ra?"
Nghiêm Vân Khải suy tư một chút, "Thường Phong chết rất có thể là do cháo thịt nạc trần bì. Nwhng mà, cũng không thể loại bỏ những nguyên nhân khác. Thần cần mau chóng đến xem mới biết được.
"— Cầm phi ngồi ở trên giường, đôi mắt rưng rưng. Nghiêm Vân Trạch đi tới ngồi xuống bên người nàng ta, ôm nàng vào ngực, Cầm phi rốt cuộc không nhịn được nhẹ nhàng khóc thút thít. Hoàng hậu ngồi trên ghế, đôi mắt rủ xuống, mặt không cảm giác. Nghiêm Vân Khải k=ho khan một tiếng, mở miệng hỏi,"Mời Cầm phi đem chuyện nói một lần."
Cầm phi khó thút thít trên vai Nghiêm Vân Khải xong, mới yếu ớt mở miệng, "Ta buổi sáng muốn uống cháo, liền kiêu Thường Phong đi phân phó Ngự thiện phòng đi nấu cháo cho ta. Không nghĩ tới…
"Vừa nói vừa nhẹ nhàng khóc thút thít. Nghiêm Vân Khải cau mày. Cứ hỏi theo phương pháp này, có hỏi đến tối cũng không hỏi được gì nên hồn. Hắn suy nghĩ một chút lại nói,"Thường Phong hôm này còn ăn những gì?"
Cung nữ Tuệ Tâm nói, "Điểm tâm là chúng nô tì ăn chung, lúc sau cũng không ăn thêm cái gì nữa.
"Điểm tâm là ăn chung, vậy có thể không có vấn đề. Nói như vậy, quả thực là do cháo thịt nạc trần bì bị hạ độc?"Không biết cháo này đã qua tay những người nào?"
Tuệ Tâm nói. "Khởi bẩm Vương gia, vốn là nương nương muốn ăn cái gì đều phân phó Ngự thiện phòng đi làm, làm xong, người trong ngực thiện phòng sẽ đưa tới.
Nhưng mà, từ khi Minh phi nương nương bị người bắt đi mười ngày trước, nương nương bắt đầu cực kỳ cẩn thận, đồ ăn đều là do ta cùng Thường Phong tự mình đi ngự thiện phòng mang về.
Đồ ăn sau khi làm xong, chúng ta dùng ngân châm thử độc wor ngự thiện phòng, cũng nếm thử một chút, không có vấn đề mới cho nương nương ăn.
"Nghiêm Vân Khải có chút phiền não. Chu đáo như vậy, vẫn bị hạ độc? Nói nwh vậy, căn bản chỉ có thể có một khả năng. Cháo này, chẳng lẽ là bị hạ độc trên đường Thường Phong trở về? Chỉ tiếc, Thường Phong đã chết, căn bản không cách nào biết được hắn ở trên đường từng gặp phải người nào, xảy ra chuyện gì. Mặc dù hy vọng không lớn, Nghiêm Vân Khải vẫn quyết định hỏi một lần,"Dụng cụ múc cháo là gì?"
"Đã sớm trả lại Ngự thiện phòng. Là Thường Phong tự mình trả."
Ninh Vô Tâm cẩn thận kiểm tra xong thân thể Thường Phong, nói với Nghiêm Vân Khải, "Chắc chắn là chết bởi thạch tín. Không có dấu vết giãy dụa."
Nghiêm Vân Khải nhíu chặt mày.
Cũng có nghĩa là hoàn toàn không có đầu mối.
Vụ án này, lại là không có đầu mối.
Nếu như Thường Phong không chết, hắn còn có thể hỏi được chút gì đó.
Nhưng cố ý, hắn đã chết.
Đáng may mắn là, Cầm phi chưa chết.
Thực sự là quá may mắn.
Cầm phi nếu không phải cảm thấy cháo ngấy, người chết chắc chắn chính là nàng?
Chính là đúng lúc đó, nàng lại cảm thấy cháo ngấy.
Thật sự là trùng hợp.
Người sắp đặt chuyện này rốt cuộc là người nào?
Từng bước từng bước cẩn thận như vậy, căn bản không lưu lại một chút dấu vết, hắn không biết nên hạ thủ từ đâu.
Hoàng hậu lạnh nhạt nói, "Khoảng thời gian này trogn cung rất loạn, Cầm phi cần phải cẩn thận mới được."
Cầm phi vội vàng lộ mặt từ trong ngực hoàng đế ra, khom người với hoàng hậu, "Vâng. Thần thiếp tuân mệnh."
Ninh Vô Tâm lạnh lùng nhìn mấy người, lại nhìn Nghiêm Vân Trạch một cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!