Tiểu cung nữ run lẩy bẩy nói không rõ, lúc này Ninh Vô Tâm đi tới bên người Nghiêm Vân Khải, nhẹ giọng nói với hắn,
"Vương gia, đã kiểm tra xong."
Nghiêm Vân Khải suy tư một chút, gật đầu.
Thời gian đã quá muộn, tất cả mọi người đều lạnh đến run lẩy bẩy, thực sự không thích hợp để hỏi tiếp.
Nghiêm Vân Khải suy nghĩ một chút,
"Đem thi thể đưa đến một phòng trống trong Ti Hoan cung trông coi cẩn thận, tạm thời khóa kỹ sân Hàn Lộ, đêm nay lưu lại hai người ở đây trông coi, ngày mau lại đến tra xét cẩn thận ở sân Hàn Lộ lần nữa."
Hắn lại nói với mọi người,
"Đêm nay trước tiên giải tán đi. Ngày mai mỗi người không cần làm việc, tự trông coi phòng ngủ của mình, chờ ta tùy thời đến đặt câu hỏi. Hiểu rồi chứ?"
Mọi người vội vã đáp lời.
Lưu Nghị Chiêu bắt đầu chỉ huy mọi người làm việc tiếp theo.
Trong khoảng thời gian này gã hay ở cùng vương gia, vô cùng bội phục hắn, cũng rất chịu khó,… những chuyện nào khổ cực đều do một tay gã làm hết.
Chuyện vương gia và thần y không muốn làm, liền trực tiếp ném cho gã, không có ngoại lệ.
Lúc nào gã mới có thể làm chủ giác, phá được án tử đặc biệt, thi thố tài năng một lần đây?
Ninh Vô Tâm vừa đỡ Nghiêm Vân Khải về phòng, vừa nói,
"Xem xét từ phía ngoài của thi thể, mũi và khóe miệng đều có nước bọt chảy dài, giống như bị chết chìm. Về phần muốn xác định có phải chính xác như vậy hay không thì ngày mai cần phải kiểm tra kỹ càng lại một lần nữa. Vết đao trên mặt là khắc vào lúc sau đó, vì vậy chảy máu cũng không nhiều."
Nghiêm Vân Khải gật đầu.
Nghe nói khuôn mặt của Minh phi lúc còn sống vô cùng xinh đẹp, là phi tử được hoàng thượng sủng hạnh nhất, đây là bởi vì đố kị sao?
Hay là còn có nguyên nhân khác?
Hắn lại nghĩ tới một chuyện.
Tiểu cung nữ kia nhắc đến oán linh, đế tột cùng là xảy ra chuyện gì?
Ngay từ đầu hắn bị hoàng đế gọi vào cung, cũng là vì đuổi linh mà tới, lẽ nào việc này có quan hệ với oán linh?
Người trong cung vài ba lần đều nhắc tới trong cung gần đây không được bình tĩnh, như vậy rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì?
Nghiêm Vân Khải nhíu mày.
Hắn vốn cho rằng bởi vì hoàng đế có tâm tư không hề đúng quỹ đạo với đệ đệ của mình, tùy tiện tìm đại một lý do để gọi hắn tiến cung.
Thế nhưng hiện tại xem ra, trong cung các mạch nước ngầm đã sớm khời động đến không biết trình độ nào rồi.
Nhưng chuyện có thể đem Minh phi từ phòng ra chỉ sợ cũng đã hao phí hết tâm tư.
Minh phi rốt cuộc biến mất khỏi phòng như thế nào đây?
Ninh Vô Tâm lúc này đã đỡ Nghiêm Vân Khải về phòng.
Y để hắn ngồi lên trên giường, còn mình thì đi đến đóng kỹ cửa phòng lại.
Nghiêm Vân Khải vẫn còn đắm chìm trong thế giới của mình, cau mày suy tư.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!