Chương 2: Án kiện thứ nhất: Sách của thần y

Trong đại sảnh được trang trí xa hoa lại không mất trang nhã, một nam tử mặc trường sam xanh nhạt đang ngồi chậm rãi uống trà.

Trà lạnh, một tiểu nha đầu vội vã đổi trà mới cho người ngồi đấy.

Nam tử mỉm cười một cái với tiểu nha đầu, tiểu nha đầu lập tức đỏ mặt, cúi đầu đứng ở một bên.

Ninh Vô Tâm cúi đầu uống trà, uống thật lâu, dần dần chán muốn chết, bắt đầu cảm thấy phiền chán.

Vương gia chó má gì đó, đưa y từ nơi xa xôi ngàn dặm, mất một món tiền lớn tới để chữa mắt, giờ lại ném y ra một bên không để ý.

Trong lòng y giật giật, cảm thấy ngứa tay, làm như lơ đãng liếc qua tiểu nha đầu đứng bên cạnh.

Tiểu nha đầu quy củ cúi đầu, thân thể không chút nhúc nhích.

Ninh Vô Tâm lấy từ hòm thuốc ra một quyển sách, lật tới trang mà mình đã đánh dấu, ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, động tác cực kỳ cao nhã.

Trong đại sảnh càng an tĩnh.

Tiểu nha đầu ngẩng đầu nhìn Ninh Vô Tâm đang chuyên tâm đọc sách, trong ngực tràn đầy ao ước.

Nam tử trước mắt chẳng những là thần y trẻ tuổi vang danh khắp thiên hạ, hơn nữa lại có dung mạo tuyệt đại tao nhã.

Nàng nhìn một chút quyển sách trên tay Ninh Vô Tâm.

Quả nhiên là thần y a, chăm chỉ khắc khổ như vậy, ngay cả ngồi ở đây cũng có thể học tập.

Ngươi xem y, tập trung tinh thần, nói vậy đối với y học tập chính là chuyện vui vẻ nhất trong đời mình.

Ngươi xem y, sắc mặt ửng đỏ, chẳng lẽ vì học được thứ gì mới mà hưng phấn?

Ngươi xem y, chân mày khẽ nhăn, không biết là không đồng ý với lời sách nói, hay là đang có nghi hoặc gì?

Nàng không biết chữ, không thể có lạc thú cao nhã được như vậy.

Nói cách khác, nàng chỉ có thể nói được vài câu với vị thần y này.

Y cùng với nàng, giống như lời mẫu thân nói, khác nhau một trời một vực a….

Ninh Vô Tâm đắm chìm trong thế giới của mình, tập trung tinh thần, có chút không thể tự kiềm chế.

Y quả thực rất thích tác giả này, vô cùng tán thưởng.

Để sau khi xem bệnh xong cho Vương gia, y nhất định phải đến đó ngao du, mua thử toàn bộ tác phẩm của tác giả này.

Hành văn tươi mát ngắn gọn, khúc dạo đầu chỉ có ba nghìn chữ đã đi thẳng vào nội dung chính.

Cả quyển sách, tất cả đều là thịt a…..

Còn có thêm cả minh họa….

Nam tử cùng nam tử, nguyên lai cũng có thể dùng tư thế như vậy….

Ninh Vô Tâm thầm ca ngợi, sắc mặt ửng đỏ.

Uổng cho y học y vài chục năm, ở phương diện này, y đúng là không bằng được tác giả.

Ninh Vô Tâm than thở, không biết lúc nào mình mới có thể thử một chút….

Y học y vài chục năm, vẫn có một bí mật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!