Chương 19: Án kiện thứ hai: Nửa đêm kinh hồn

Lẽ ra, đất phong của phiên vương phải cách kinh thành rất xa.

Một là có thể trấn thủ biên cương, hai là điều bọn họ đi xa.

Nói cách khác, phiên vương có tâm phản loạn, thường trực tiếp bị đuổi khỏi kinh thành, muốn thu cũng không thu lại được.

Nói thí dụ như, Đông Nam vương.

Nói thí dụ như, Nhạn Bắc vương.

Đương nhiên, Hòa vương lại tương đối đặc thù.

Nghiêm Vân Khải mắt mù, không có quân đội, không có uy hiếp với hoàng đế, sở dĩ, đất phong Hòa châu phủ của hắn ở cạnh kinh thành là bởi một năm ít nhất phải qua lại giữa hai nơi một hai lần, an ủi nỗi nhớ nhung của lão hoàng đế.

Mặc dù như thế, bốn chiếc xe bao gồm cả chiếc chở Nghiêm Vân Khải, Ninh Vô Tâm, Bao Từ, Thiêm Tuế, Thiêm Phúc, Lưu Nghị Chiêu cùng sáu hộ vệ phải đi tròn tám ngày, cuối cùng mới đến được kinh thành.

Những người đi theo Nghiêm Vân Khải đều là những người quen thuộc với kinh thành, giống như Ninh vô Tâm, đã đến đây vài chục lần, còn từng ở qua một vài nhà quan lại, đối với nơi này rất quen thuộc.

Trong đó, không quen nhất với kinh thành, chỉ sợ chính là bản thân Nghiêm Vân Khải.

Trước khi quyết định tới kinh thành, hắn đã suy tính rất lâu.

Hắn là Hoà vương gia, tới kinh thành, tất nhiên sẽ phải trình lên điệp tử (?), chờ hoàng đế tuyên triệu.

Vạn nhất hoàng đế thấy hắn rồi, vậy không phải là hắn sẽ bị lộ sao?

Thế nhưng, theo lời Bao Từ nói, hoàng đế hàng năm ít nhất cũng phải triệu kiến Nghiêm Vân Khải một lần.

Cho dù hiên tại không đến, tương lai cũng không thể tránh khỏi.

Hắn suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng nghĩ là phúc thì không phải họa, là họa thì không tránh khỏi.

Đã như vậy, gặp chiêu thì tiếp chiêu, cho dù hoàng đế có hoài nghi mình không phải là Nghiêm Vân Khải chính gốc đi chăng nữa, hắn cũng chẳng tìm được chứng cớ gì.

Không có chứng cớ, tên hoàng đế có thể làm gì hắn?

Giết sao?

Nếu giết hắn rồi, đệ đệ của hoàng đế chẳng phải là mãi mãi không thể trở về nữa?

Nghĩ tới đây, hắn cuối cùng mới quyết định, đến kinh thành thăm thú một phen.

Những người được lựa chọn để đi theo, ngoại trừ Bao Từ và Thiêm Tuế thường hay hầu hạ bên người, hắn chỉ mang theo sáu thị vệ cùng tiểu nhi tử Lưu Nghị Chiêu của Lưu thống lĩnh.

Sau cùng, trong xe ngựa còn một chỗ trống, mới chọn thêm một tiểu tư tên Thiêm Phúc đi theo.

Nhắc đến sáu tên hộ vệ và Lưu Nghị Chiêu, mấy người này chính là điều tự hào nhất của Ninh Vô tâm.

Y cực nhọc cay đắng huấn luyện bảy người này trong vòng ba tháng, cuối cùng cũng huấn luyện được bọn họ ra hình ra dáng.

Kỹ xảo điều tra thẩm vấn, chủ yếu là do Nghiêm Vân Khải truyền thụ.

Cái mà Ninh Vô Tâm truyền thụ chính là làm thế nào để bảo vệ hiện trường, kỹ xảo để thu thập được chứng cớ..

Bảy người này cũng từng được Nghiêm Vân Khải phân phó cho đi tham gia một ít vụ án nhỏ của Thạch Thanh Việt, có thể tính là có kinh nghiệm.

Nghiêm vân Khải yên lặng cảm thấy vui mừng, tình huống hiện tại, vậy mà cũng khá giống với tình hình của hắn hồi còn ở Chiêu quốc.

Có những người này, bản thân hắn có thể làm một ít chuyện có ích, không còn cảm giác bất lực bàng hoàng, nôn nóng nổi giận.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!