Chương 16: Án kiện thứ nhất: Chân tướng rõ ràng

Nghiêm Vân nói với gã tiểu tư,

"Chuyện ngươi và Tiểu Hạnh có tư tình có từng nói qua với người nào hay chưa?"

Tiểu tư không ngừng dập đầu,

"Chuyện này là việc trọng đại, tiểu nhân cũng không dám tiết lộ với bất kì ai."

Nghiêm Vân Khải gật đầu, tự suy xét một hồi,

"Tiểu Hạnh từ nhỏ bị bán vào Vương phủ làm nha hoàn, cơ khổ không có nơi nương tựa, không có người nhà. Nàng đem chung thân giao phó cho ngươi, lại vì ngươi mà chết, ngươi nói nên làm thế nào?"

Tiểu tư xem ý tứ Nghiêm Vân Khải, hẳn là muốn gã cho Tiểu Hạnh một câu trả lời hợp lý, vội vàng nói,

"Vậy liền do Vương gia phân phó."

Nghiêm Vân Khải cân nhắc một hồi rồi nói,

"Thi thể của nàng còn ở phủ nha, ngươi đem nàng lĩnh về rồi an táng thật tốt, cùng bài vị của nàng bái đường thành thân, đưa nàng vào trong gia phả, cũng coi như cho nàng một danh phận và nơi về."

Như vậy, nếu tương lai tiểu tư lấy vợ sinh con, Tiểu Hạnh thân là nguyên phối, ít nhất… cũng có người thắp hương cúng tế.

Tiểu tư vội vàng ứng lời, trong lòng cũng vì Tiểu Hạnh mà đau khổ.

Nghiêm Vân Khải nói,

"Ngươi mang Ninh thần y đi nhìn cây lựu đó ở nơi nào một chút."

Tiểu tư vội vàng đáp lời, dẫn Ninh Vô Tâm ra ngoài.

Nghiêm Vân Khải suy tư, cây lựu đó chính là đầu mối then chốt.

Hung thủ kia có thể đêm hôm khuya khoắt dẫn Tiểu Hạnh tới, tất nhiên sẽ đi qua cây lựu phát ra ám hiệu cho nàng.

Làm sao mà gã đó lại biết được ám hiệu đó?

Nghiêm Vân Khải uống trà, trong lòng đã hình thành một đáp án.

Có thể trở thành hung thủ, chỉ có thể là một trong vài người.

Thế nhưng, hắn bây giờ không có chút chứng cứ xác thực nào, làm sao ép hung phạm hiện hình đây?

Đây không phải là chuyện dễ dàng.

Không bao lâu sau, Ninh Vô Tâm mang theo tiểu tư cùng nhau trở về.

Ninh Vô Tâm nói bên tai Nghiêm Vân Khải,

"Vị trí chỗ cây lựu rất hẻo lánh, ngay góc tường. Cây đối diện với tường, trong rễ có một chỗ lõm nhỏ, hòn đá nhét vào bên trong, nếu không chú ý căn bản không thể phát hiện."

Nghiêm Vân Khải gật đầu, việc này không ngoài dự đoán của hắn.

Hắn nói với tiểu tư,

"Ta muốn ngươi làm một việc cho ta."

"Xin Vương gia cứ nói." Trong lòng tiểu tư kêu khổ, thế nào còn có việc nữa?

Nghiêm Vân Khải gọi tất cả mọi người lui ra ngoài, trong đại sảnh chỉ còn Ninh Vô Tâm và Bao Từ mới nói,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!