Chương 9: (Vô Đề)

9.

Trong nội viện phủ Ninh Vương, các ngự y tụ tập đông nghịt, còn có cả những danh y nổi tiếng trong dân gian.

Thế nhưng ai nấy đều cau mày nhíu mặt, đứng đó bó tay không có biện pháp nào hiệu quả.

Phòng sinh nồng nặc mùi tanh, theo lễ, phu quân không thể vào. 

Mà trong hoàng thất, những điều kiêng kỵ này lại càng được xem trọng hơn gấp bội.

Vậy mà khi ta lao thẳng vào phòng sinh, lại thấy Ninh Vương Tiêu An đang nắm c.h.ặ. t t.a. y nhị tỷ, kiên quyết không chịu rời đi.

Nhị tỷ mặt mày tái nhợt vì đau đớn, đã sắp kiệt sức.

Tấm chăn lót bên dưới sớm đã loang đầy m.á. u đỏ, vết vết rải rác.

Tiêu An lệ đầy mặt mà hoàn toàn không để tâm.

Thấy ta xông vào, hắn không hề kinh ngạc, chỉ dịu giọng nói:

"Ngọc nhi, tam muội muội của nàng đến rồi."

Nhị tỷ khẽ mở đôi mắt đẫm mồ hôi, nhìn ta rồi lại nhìn về phía sau ta.

Nàng thấy, người đến là tam muội.

Không có đại tỷ.

Ánh mắt nhị tỷ vẫn dịu dàng và mong manh như kiếp trước.

Khi ấy, trước lúc nhị tỷ c.h.ế.c, nàng cũng nhìn ta như thế.

Nàng biết đại tỷ đã chọn cứu một con ch. ó thay vì mình, nhưng vẫn không oán không trách, chỉ lặng lẽ chấp nhận số mệnh bạc bẽo.

Lời g.i.ế. c tâm của trưởng tỷ trước khi ta c.h.ế. c như vẫn đang vang vọng bên tai.

Nàng nói, chính ta mới là kẻ thấy c.h.ế. c không cứu.

Ta đã trông chờ vào người khác, ảo tưởng được giúp đỡ, rồi để mặc hai mạng người lần lượt rơi vào tuyệt vọng.

Toàn thân ta như bị ác mộng kiếp trước bóp nghẹt, nhất thời cứng đờ như tượng gỗ.

Nhị tỷ bỗng đưa tay về phía ta:

"Tam muội muội… hôm ấy, trong từ đường… muội hỏi tỷ… rằng có tin muội không…"

Nàng nắm lấy bàn tay đang run nhè nhẹ của ta, giọng thì thào:

Tỷ… tin muội.

"Tỷ vẫn luôn tin muội."

Bàn tay ấy như truyền sang ta một luồng sức mạnh mãnh liệt.

Ta tỉnh khỏi mộng xưa, lập tức phản thủ nắm chặt lấy tay nàng rồi bắt mạch.

Ánh mắt ta lập tức sáng rực:

"Tỷ đã uống phương thuốc an thai ta đưa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!