4
Tôi thật sự hơi mơ hồ: "Hơn hai năm rồi."
Long Chiểu: "846 ngày."
Sáu, sao anh không tính luôn cả số thập phân nhỉ.
Long Linh gật đầu như đã hiểu, rồi nói: "Nhớ về nhà một chuyến, mẹ bảo lâu rồi hai đứa chưa về."
Nghe vậy, tôi lập tức thẳng lưng: "Đúng vậy."
Rồi tôi quay sang nhìn Long Chiểu, mỉm cười dịu dàng: "Ngày mai về một chuyến nhé."
Long Chiểu gật đầu, sau đó đặt quả trứng đã bóc vỏ vào đĩa của tôi, cười: "Ăn đi, bổ sung protein."
Tôi hơi bất ngờ, nhìn anh, khẽ nhướng mày.
Sau một lúc, tôi nhận lấy, cố tình giả giọng: "Cảm ơn chồng yêu."
Hành động này khiến hai người đối diện cười đầy ẩn ý.
Đợi họ đi rồi, tôi ngã người ra sau ghế: "Mai thật sự phải đến nhà anh sao?"
Long Chiểu lắc đầu: "Không cần, tôi xử lý được."
Tôi đáp một tiếng "ồ."
Anh đứng lên: "Đi thôi, tôi đưa cô về."
Tôi vội vã theo anh.
***
Sau khi trở lại công ty, đồng nghiệp Đỗ Tư hớn hở chạy đến nói với tôi: "Khinh Diên, có tin tốt đây!"
"Gì vậy?"
Cô ấy cười tươi như hoa: "Quản lý mới của chúng ta đẹp trai lắm!"
Tôi không mấy quan tâm: "Ừ."
"Tên nghe cũng hay lắm!" Đỗ Tư nghiêng đầu qua lại, cười tươi, "Chương—Phùng—Niên, thế nào?"
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
"…"
Tôi cao giọng: "Ai cơ?"
Đỗ Tư bị phản ứng của tôi làm cho giật mình, chỉ tay vào tôi: "Chương Phùng Niên đó, sao thế, cậu thấy không hay sao?"
… Đây, đây có phải vấn đề hay hay không hay đâu!
Tôi xoa trán, vẻ chán chường: "Tự nhiên lại đổi người như thế…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!