Ngón tay Quan Ứng Quân khẽ co lại rồi thả xuống bên người.
Quán bar Long Đình là một quán bar yên tĩnh, bên trong khá vắng lặng.
Hai người đi loanh quanh một lúc, men theo hành lang ngoằn ngoèo khúc khuỷu, cuối cùng cũng đến được phòng bao đã đặt trước.
Quan Ứng Quân nghiêng người mở cửa, Giản Nhược Trầm vừa định thò đầu vào trong, thì bất ngờ bị một lực kéo về phía tường.
Một giây sau, cậu nghe thấy trong phòng vang lên tiếng khóa an toàn của súng lên nòng.
Kế Bạch Lâu nhét súng trở lại bao, nhìn về phía cửa cười mắng: "Không biết gõ cửa hả? Suýt thì dọa chết tôi rồi."
Quan Ứng Quân bình thản đáp gọn: "Quên."
Hắn đưa tay kéo Giản Nhược Trầm đang nép sau lưng ra, "Lưu Kỳ Thương, người anh muốn gặp tôi mang đến rồi đây."
Giản Nhược Trầm ngẩng đầu.
Trong phòng có ba người đang ngồi.
Hôm nay Kế Bạch Lâu mặc một chiếc áo gió đen, đeo kính gọng nửa viền mạ vàng, mái tóc ngắn thời thượng được vuốt nhẹ, rất bồng bềnh, trông như vừa gội đầu xong.
Dù gương mặt vẫn lộ vẻ mệt mỏi do thức khuya, nhưng nhìn tổng thể vẫn rất có khí chất của một sinh viên đại học.
Áo khoác đen quả nhiên là thần khí hack tuổi của đàn ông, ai mặc vào cũng trẻ ra vài phần.
Người bên cạnh Kế Bạch Lâu mặc một bộ vest xám, thắt cà vạt đỏ sẫm đầy kiểu cách, trông như một nhân viên ngân hàng.
Hắn chải tóc vuốt ngược ra sau, trong ánh mắt sắc bén lộ ra chút kinh ngạc và mơ hồ, cất giọng thản nhiên: "Tôi nói muốn gặp Giản Nhược Trầm khi nào?"
Quan Ứng Quân hừ một tiếng, "Không muốn gặp còn lén điều tra nửa tháng?"
Lưu Kỳ Thương tặc lưỡi: "Cậu không còn ở Cục Tình báo nữa, sao vẫn tai thính mắt tinh như vậy?"
Kế Bạch Lâu xoay viên xí ngầu trong tay, cười nói: "Là do người của cậu gây động tĩnh quá lớn, bây giờ ai cũng biết rồi."
Lưu Kỳ Thương có chút xấu hổ.
Nếu chỉ có mấy anh em thân thiết ở đây thì không nói làm gì, nhưng người mà hắn đã lén điều tra suốt nửa tháng lại đang đứng ngay trước mặt.
Giản Nhược Trầm vươn tay: "Chào buổi tối, Lưu sir."
Lưu Kỳ Thương vội đặt ly rượu xuống, đưa tay bắt lấy: "Chào cậu."
Hai người chỉ chạm tay một cái rồi tách ra.
Quan Ứng Quân xoay người khóa cửa, sau khi nhìn thẳng lại mới chính thức giới thiệu: "Lưu Kỳ Thương, Thanh tra cao cấp của Ủy ban Độc lập Chống th*m nh*ng. Phụ trách điều tra tội phạm tài chính của hai nhà Giang
- Lục, điều tra tham ô và thu lợi bất hợp pháp. Nhà họ Lục có thể lớn mạnh như vậy, trên đầu chắc chắn có ô dù bảo kê. Suốt bốn năm qua, ICAC vẫn chưa tìm ra người bảo kê đứng sau Lục Tiệm."
Lưu Kỳ Thương im lặng nhìn Quan Ứng Quân.
Quan Ứng Quân chợt nhớ ra, lại thêm một câu, "Anh ta từng cầu hôn Lâm cảnh ti trước mặt mọi người, nhưng không thành công."
Lưu Kỳ Thương càng im lặng hơn.
Hắn ngồi trở lại bên cạnh Kế Bạch Lâu, cầm ly rượu lên, vẻ mặt chán nản uống một hơi.
Điều tra Lục Tiệm suốt bốn năm không thu được gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!