Chương 23: Gã cha tồi hối hận, khóc lóc thảm thiết

Giới truyền thông ở Hồng Kông như bị một cơn bão tin tức bất ngờ giáng xuống, ai nấy đều phấn khích đến tột độ, đều muốn lập tức chạy về tòa soạn để làm thêm giờ.

Doanh nhân Giang Minh Sơn – đại diện giới thương nhân Hồng Kông – không chuyện ác nào không làm. Đây chính là một tin tức cực kỳ nóng hổi.

Ai mà "cọ" được thì người đó phát tài.

Hầu như tất cả các tờ báo đều tăng thêm số lượng phát hành.

Các phóng viên chạy ngược chạy xuôi khắp nơi, cố gắng liên hệ thêm các nạn nhân, tranh giành thêm những bí mật thâm cung bí sử của nhà họ Giang, đến độ gót giày sắp mòn ra lửa.

Các nhà in ở Hồng Kông vì in quá nhiều báo mà hai chiếc máy in offset đã hỏng nặng.

Làn sóng chỉ trích Giang Minh Sơn ngày càng dâng cao, chồng chất từng lớp.

Nhà họ Giang bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.

Giang Hàm Dục sắp phát điên rồi.

Cậu ta không hiểu tại sao mọi chuyện đột nhiên lại thành ra như vậy.

Trước đây, cũng từng có vài doanh nghiệp của nhà họ Giang bị điều tra, nhưng lần nào cũng chỉ bị lật qua nhẹ nhàng.

Cho dù cảnh sát công khai chi tiết, thì trên phương diện dư luận cũng chẳng gợn lên được mấy đợt sóng.

Nhưng lần này...

Giang Hàm Dục đứng từ trên cao nhìn xuống hàng rào trước cổng Giang Đình Công Quán.

Đám phóng viên cầm theo máy ảnh và máy quay đủ loại, tụ tập đông nghịt ở đó, gần như muốn xông qua hàng rào bảo vệ, tiếng người ồn ào náo loạn thậm chí vọng cả vào trong nhà.

Cậu ta tức đến mức ném vỡ chiếc ly thủy tinh trên bàn.

Chiếc ly đập vào kệ sách sát tường, vỡ tan thành từng mảnh.

Giang Hàm Dục cúi đầu, đôi môi hơi hé mở, thở hổn hển, cậu ta nhắm mắt lại cố gắng giữ bình tĩnh.

Việc cấp bách nhất lúc này là phải dẹp yên truyền thông, gạt bỏ mọi rắc rối.

Nếu không, giá cổ phiếu của tập đoàn bên Sở Giao dịch Chứng khoán Hồng Kông sẽ hoàn toàn không giữ được nữa!

Thứ cậu ta muốn là một Tập đoàn Giang Đình đang trên đà đỉnh cao, chứ không phải một mớ hỗn độn!

Khuôn mặt Giang Hàm Dục không còn chút máu, cậu ta nhấc chân đi về phía chiếc điện thoại bàn, nhưng chưa đi được mấy bước thì trước mắt tối sầm lại, cả người đổ gục xuống đất.

Trước khi ý thức hoàn toàn biến mất.

Giang Hàm Dục nghĩ đến lời của bác sĩ gia đình đã nói: "Chứng xơ hóa tủy xương sẽ ảnh hưởng đến hệ thống tạo máu. Nếu không sớm tìm được nguồn máu phù hợp, tình trạng thiếu máu của cậu sẽ ngày càng nghiêm trọng, đến mức có thể ngất xỉu."

Giản Nhược Trầm,... máu...

·

"Hắt xì!" Giản Nhược Trầm hắt hơi một cái.

To đến mức Quan Ứng Quân đang chuẩn bị phân công nhiệm vụ cũng phải dừng lại, hỏi: "Cảm cúm rồi à?"

Giản Nhược Trầm xoa xoa chóp mũi, "Không có."

Có lẽ là ai đó đang mắng cậu, "Anh cứ tiếp tục đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!