[Nhắc nhở nhẹ: không liên quan tới lịch sử, đây là văn hư cấu, những thứ trong này đều không thật, đừng ai đọc xong mang lịch sử ra so sánh, đọc thấy khó chịu có thể ngừng luôn, không cần báo.]
🍁🍁🍁
(Lưu ý: có bình luận của cư dân mạng, có thể bỏ qua nếu không thích)
Ngày 30 tháng 6 năm 2097, đầu hạ.
Ve sầu kêu râm ran không ngớt.
"Ký lục đại sự trăm năm phát triển của Sở Cảnh sát Hồng Kông" và "Tổng hợp các vụ trọng án" được phát hành vào một ngày trước kỷ niệm 100 năm Hồng Kông trở về.
Ngay khi phiên bản đặc biệt bìa cứng của cuốn sách được lên kệ đã lập tức gây sốt, người dân chen nhau mua, còn bản điện tử lại rơi vào tình trạng không ai ngó ngàng, khiến Nhà xuất bản Connaught phải vội vã khôi phục lại mật khẩu tài khoản blog trên mạng Tinh Võng, lần đầu sau một thời gian dài đằng đẵng lại đăng một bài viết không phải là "Chúc mừng năm mới" hay "Quay số trúng thưởng sách giáo trình":
@Nhà xuất bản Connaught – Mạng Tinh Võng: [Cảm ơn mọi người đã ủng hộ sách phiên bản mới. Nếu chỉ muốn đọc và không có nhu cầu sưu tầm sách, có thể chọn mua bản điện tử chỉ bằng 1/3 giá sách giấy. Trong phần giới thiệu chi tiết sản phẩm có bản đọc thử, mọi người có thể đọc thử trước khi quyết định có mua hay không. Đồng thời, chúng tôi cung cấp chính sách đổi trả không lý do trong 7 ngày.
Mong mọi người tiêu dùng một cách lý trí!!!]
Để thể hiện thái độ cứng rắn, bài viết còn đặc biệt dùng đến ba dấu chấm than.
Chưa đầy 10 phút sau khi bài được đăng, cư dân mạng đã ào ào kéo vào khu bình luận:
1L: Việc tiêu dùng thì các người bớt lo đi!
2L: Nhà các người mà cũng có ngày không đủ hàng sao? Tôi cảnh báo các người nhé, mau bổ sung hàng đi! Tôi đọc bản điện tử xong còn muốn mua bản bìa cứng để sưu tầm đấy!
3L: Không hiểu các người đang tranh nhau cái gì... Những sự kiện của vị kia đều có trong sách giáo khoa, Connaught đã truyền thừa hàng trăm năm, sau khi Giản sir mất cũng biến chất luôn, chỉ biết lo kiếm tiền.
4L: Xì, sao mà giống được? Sách giáo khoa chỉ viết công trạng của Giản sir, chứ có viết cách anh ấy đạt được đâu.
5L: Vừa nhìn đã biết 3L là người ngoại đạo rồi. Sách này thì kiếm được mấy đồng? Đừng nói là kiếm tiền, hoàn vốn còn khó. Với lại, sách giáo khoa chỉ viết Giản sir với Quan sir là anh em xã hội chủ nghĩa. Đùa à, ai tin chứ? Năm 2080, ngay cả anh em ruột cũng không được chôn cùng nhau nữa! Hai người này lại nằm cùng một bia, cùng một huyệt trong Nghĩa trang Hạo Viên.
6L:
Tôi đã thức trắng đêm để đọc hết nửa cuốn rồi. Vì phần đọc thử của "Tổng hợp các vụ trọng án" khá hài hước, dễ đọc nên tôi bắt đầu từ đó. Trong sách này còn có nhật ký của Quan Ứng Quân... thật sự rất buồn cười!
7L: Không phải chứ... thiên tài nào đã đi lục được nhật ký của Quan sir rồi còn dám công bố vậy? Chỉ nghĩ đến thôi cũng muốn độn thổ vì xấu hổ rồi.
8L: Quan sir đúng là hài thật. Phát hiện Giản sir không tự buộc tóc được, còn đặc biệt lập cả bảng kế hoạch để học buộc tóc với người khác. Yêu đương mà có cả tiến trình chi tiết: nắm tay thành công, tỏ tình thành công, còn đánh dấu vào luôn. Sau đó thậm chí còn lập cả kế hoạch dạy Giản sir cách yêu đương. Tôi chỉ có thể nói: 'Niên thượng' mãi đỉnh!
9L:
Đúng vậy, tôi nhìn cuốn sổ tay nhật ký của anh ấy toàn là ToDo (việc cần làm) mà cạn lời luôn. Không ngờ người đàn ông cứng rắn trong sách giáo khoa miêu tả, sau lưng lại có bộ dạng này.
10L: Trả lời 7L, ở cuối "Tổng hợp các vụ trọng án" có viết, người lấy nhật ký là cậu bé trong cặp sinh đôi (một trai một gái) mà Giản Nhược Trầm và Quan sir nhận nuôi vào lúc tuổi xế chiều. Nghe nói là cháu của một người họ hàng xa bên Connaught, dáng vẻ rất giống Giản sir thời trẻ, cho nên anh ấy mới nhận nuôi để hoàn thành tâm nguyện của La Bân Văn, còn đích thân dạy dỗ cặp song sinh này.
11L: ... Nói cách khác, người kế thừa Connaught đã "đâm sau lưng" của bậc trưởng bối nhà mình?
12L: Nhìn là biết người kế thừa tốt, hết lòng phục vụ nhân dân rồi! Nếu không thì sao đảng "Quân – Trầm" tụi tui được ăn một bữa 'cơm quan gia' ngon như vậy! Like!
13L: Tất cả mau đi đọc "Tổng hợp các vụ trọng án" đi! Tôi sống từng này tuổi chưa từng đọc một bản ghi chép điều tra phá án nào mà buồn cười như vậy. Nói thật, tôi thực sự nghi ngờ IQ của Giang Hàm Dục và Giang Minh Sơn ghê gớm, lời thoại của nhà này giống như kiểu phản diện trong những cuốn tiểu thuyết khiêu dâm rẻ tiền hồi 2010 ấy.
14L: Nhắc tới phản diện kiểu tiểu thuyết khiêu dâm rẻ tiền, ai qua mặt được Lục Tiệm chứ? Quá huyền thoại luôn, tôi nghi ngờ nếu không có Giản Nhược Trầm và Quan Ứng Quân, người này có thể dẫn cả nhà họ Lục và nhà họ Giang lên bờ tẩy trắng.
15L: Tào lao, hắn mà xứng được gọi là huyền thoại? Fan Lục mau ra tự thú đi!
16L: Ý thức đạo đức có vẻ hơi thấp.
17L: Tôi mua cả hai quyển rồi, chỉ có một thắc mắc: viết cũng chi tiết quá nhỉ? Còn cái người tên Trương Tinh Tông kia nữa, những suy nghĩ trong đầu anh ta sao lại nhiều đến thế?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!