Chương 15: Cậu muốn gì?

Tại tổ trạch nhà họ Giang, đèn đuốc sáng trưng.

Giang Minh Sơn ngồi ở vị trí chủ tọa trong sảnh chính, sắc mặt không chút biểu cảm: "Lục tiên sinh, ý của cậu là muốn tôi hoàn toàn từ bỏ Giang Vĩnh Ngôn?"

Giang Hàm Dục hơi nghiêng người, như thể bị dọa sợ: "Ba..."

Giang Minh Sơn dịu giọng, "Tiểu Hàm, con lên lầu trước đi."

Giang Hàm Dục: ...

Cậu ta đâu phải sợ thật.

Chỉ là muốn mượn cớ nhắc nhở ba mình nói chuyện với Lục Tiệm nên giữ thái độ tốt hơn một chút.

Tiệc đính hôn còn chưa có tổ chức, mọi chuyện vẫn còn chưa có kết quả.

Sao nhà họ Giang có thể bày ra dáng vẻ bề trên với Lục Tiệm vào lúc này chứ?

Giang Hàm Dục thay đổi biểu cảm, làm bộ tủi thân rồi đứng dậy lên lầu.

Lục Tiệm không ngăn cản.

Giang Hàm Dục vốn ngây thơ đơn thuần, quả thật không nên dính líu vào những chuyện dơ bẩn này.

Đợi người rời đi, Giang Minh Sơn tiếp tục nói: "Lục tổng, Giang Vĩnh Ngôn đã làm việc cho nhà họ Giang gần mười năm, hắn biết quá nhiều chuyện. Nếu cứ để hắn nằm trong tay cảnh sát lâu như vậy, sẽ rất bất lợi cho chúng tôi."

Lục Tiệm cười khẩy một tiếng, "Thì ra là vì cái này? Tôi còn tưởng là ông nhìn tôi không vừa mắt."

Giang Minh Sơn vội nói:  "Làm gì có chuyện đó? Tôi đã già rồi, mà Tiểu Hàm lại quá ngây thơ, sau này còn phải nhờ cậu chăm sóc. Nhà họ Giang cũng đâu có con cháu đông đúc như nhà họ Lục, tôi vẫn đang lo lắng về chuyện người kế thừa đây."

Lục Tiệm nghĩ thầm, đúng là tàn dư của tư tưởng phong kiến.

Vừa muốn dùng Giang Hàm Dục để đổi lấy lợi ích, lại vừa chê Giang Hàm Dục không đủ thông minh, muốn có một đứa con trai khác để kế thừa gia nghiệp.

Giang Minh Sơn thật sự là tham lam đến đáng sợ.

Lục Tiệm không muốn dây dưa thêm, liền trở lại vấn đề chính: "Giang Vĩnh Ngôn gây họa trong địa bàn của tôi, hiện giờ cảnh sát muốn mượn cơ hội này để điều tra Thiên Tuyền Đô. Tôi đang đau đầu đây... Thiên Tuyền Đô liên quan đến việc tôi có thể chính thức tiếp quản nhà họ Lục hay không, dự án này tuyệt đối không thể thất bại."

Giang Minh Sơn nhanh chóng cân nhắc lợi hại trong lòng.

Điều ông ta cần là một chàng rể có thể kế thừa nhà họ Lục, chứ không phải bất cứ ai mang họ Lục cũng được.

Nhưng Giang Vĩnh Ngôn...

Lục Tiệm thấy ông ta có vẻ đang dao động, lập tức tung thêm điều kiện: "Hiện giờ Giang Vĩnh Ngôn vẫn còn đang ở trong trại tạm giam của sở cảnh sát Thâm Thủy Bộ, an ninh ở đó không nghiêm ngặt, ông chỉ cần phái người để Giang Vĩnh Ngôn trong thời gian thả gió đi đến dưới bức tường thấp phía tây, những chuyện còn lại cứ giao cho tôi."

Giang Minh Sơn: "Lục tổng có cách cứu người ra ngoài?"

Lục Tiệm chỉ cười không nói.

Giang Minh Sơn lập tức hiểu ý: "Vậy làm phiền Lục tổng rồi. Dù sao cũng là người nhà tôi không biết quy củ, gây rắc rối cho cậu, cậu muốn xử lý thế nào thì cứ xử lý thế ấy. Không phải cậu vẫn luôn muốn có miếng đất bên cạnh Cửu Long Thành Trại sao? Khi tôi lấy được nó, sẽ tặng cậu làm quà đính hôn."

Nhà họ Giang ở Hồng Kông không có nhiều mối quan hệ, nhưng làm ăn rất phát đạt, tiền bạc dư dả.

Miếng đất bên cạnh Cửu Long Thành Trại vốn rất nổi tiếng, cả Hồng Kông đều đang dòm ngó. Nếu nhà họ Giang lấy được rồi tặng nó cho nhà họ Lục với danh nghĩa quà đính hôn, tất cả mọi người sẽ ngầm hiểu rằng hai nhà đã chính thức liên minh.

Lục Tiệm hiểu rõ những trò mèo này, nhưng vẫn giả vờ không biết: "Cảm ơn bác Giang. Nhưng bác phải làm nhanh lên, Giang Vĩnh Ngôn sắp bị đưa ra xét xử rồi. Một khi hắn bị chuyển đến nhà tù, lúc đó muốn ra tay thì khó hơn nhiều."

Giang Minh Sơn cười nói: "Tất nhiên."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!