Chương 50: (Vô Đề)

Mùa hè năm nay vô cùng nóng bức, mới năm giờ sáng, ánh mặt trời đã len lỏi vào trong phòng ngủ, hắt lên vách tường những mảng sáng loang lổ.

Tôi thức dậy, thay quần áo, ăn sáng rồi đi đến giáo đường chủ trì lễ sáng. Sau khi về nhà, một cỗ xe ngựa quen thuộc đã dừng trước cửa như mọi ngày, người quản gia của điền trang lại đến viếng thăm, lần này còn đặc biệt đem đến một bức thư do cha tôi viết, trong thư ông khẩn thiết xin tôi trở về, nói là có chuyện hệ trọng cần thương lượng.

Đối với việc người quản gia này ngày ngày lui tới, tôi thực sự cảm thấy rất phiền, đến mức sai cả người hầu đuổi ông ta đi, cũng giao cho tôi tớ trong nhà từ nay về sau không được để hắn bước chân tới đây nữa.

Hôm nay Anna về thăm tôi, thấy tôi thô lỗ đuổi người quản gia của điền trang đi, vẻ mặt do dự nói:

"Sao lại làm vậy? Cha nói với em, muốn cho anh kế thừa điền trang, có lẽ ông ấy…"

Có lẽ gì chứ!

Tôi không nhịn được nói:

"Đừng có nhắc đến ông ta trước mặt anh, lão căn bản chẳng có ý tốt gì!"

Anna ngẩn người, nhẹ giọng trấn an tôi:

"Từ khi chúng ta trở về từ điền trang, tâm tình của anh dường như trở nên không tốt, cha đã nói gì với anh sao? Anh thực sự không muốn thừa kế điền trang à?"

Tôi chán nản ngồi trên ghế:

"Không, anh không muốn có chút quan hệ nào với bọn họ nữa, anh không vui vì cái chết của William thôi."

Anna quỳ gối bên chân tôi, đầu dựa vào đầu gối tôi: Đừng như vậy, anh William chìm đắm trong nghiện ngập, tự mình hại mình, chúng ta không còn cách nào khác."

Sau khi kết hôn, Anna trưởng thành hơn rất nhiều, đã trở thành một phu nhân ổn trọng, trông coi việc trong nhà từ trên xuống dưới, mỗi ngày tinh thần đều rất tốt, chứng tỏ cuộc sống sau hôn nhân thập phần mỹ mãn.

Tôi âm thầm hỏi thăm tin tức từ Martha, người hầu bên người của Anna, Martha không đề cập tới cuộc sống của Anna như thế nào, mà chỉ không ngừng oán trách Mike:

"Ngài ấy thật không có chút quy củ nào, từ lúc kết hôn tới giờ một mực ở chung phòng với phu nhân, mặc cho phòng riêng của ngài ấy đã an bài xong từ lâu. Thân là quý tộc sao có thể như vậy, nếu để những phu nhân khác biết được, sẽ cười nhạo phu nhân nhà chúng ta không biết tiết chế."

Đến giữa trưa, một vị khách tới nhà chúng tôi.

Nữ tu Maria tinh thần vẫn luôn nhanh nhẹn hoạt bát, cao hứng nhìn Anna một vòng, sau đó ôm cô bé nói:

"Chào con, cuộc sống sau khi kết hôn thế nào?"

Anna không còn là cô bé hay ngượng ngùng đỏ mặt khi trước, thoải mái nói:

"Rất tốt, hiện tại con rất hạnh phúc."

"Vậy ta yên tâm rồi, ta vẫn luôn lo lắng người anh không đáng tin kia của con sẽ gả con cho một tên khốn nào đấy."

"Nữ tu Maria, chẳng lẽ bà không thấy tôi đang ngồi đây hay sao?" Tôi cười lắc đầu nói.

"Xin lỗi, giờ ta mới chú ý. Có điều ta vẫn thấy ngài không đáng tin." Lời nói của nữ tu khiến chúng tôi bật cười.

Anna từng nói cho tôi biết nguyên nhân vị nữ tu này không thích tôi, kỳ thực cũng không phải không thích, chỉ là bà ấy không thích tôi đến tu viện của họ mà thôi.

Dường như mỗi lần tôi đến tu viện, những nữ tu trẻ tuổi ở đó có chút không yên, cho nên mẹ bề trên quyết định không cho tôi lui tới nữa, tôi rất ngạc nhiên khi bà ấy đến thăm nhà chúng tôi.

Sau khi ngồi xuống, nữ tu nói cho chúng tôi biết mục đích của bà:

"Mấy ngày trước, tu viện thu nhận một người phụ nữ trẻ, nàng ấy nói nàng ấy biết hai anh em các người, còn nói…"

Còn nói gì?

Lời của nữ tu khiến tôi chú ý.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!