Các người thật không biết lý lẽ, chủ nhân nhà ta là con trai bá tước Freamunde cao quý, lại có thể ở cạnh con một thương nhân sao.
"Tôi đi ra ngoài, thấy có vài người đang đừng ở hành lang. Hai hầu nam dắt theo hai thiếu niên đang cãi nhau, quản sinh bị mắng cho sứt đầu mẻ trán."Đã đến học ở Locker thì đều là học sinh của trường, không phân thân phận cao thấp.Quản sinh nói:Hơn nữa học sinh đều đã vào ở, không thể tùy tiện đổi phòng.Mẹ tôi nói tôi phải tránh xa lũ người đầy mùi thương nhân này ra, nếu bà ấy biết tôi cùng con một thương nhân ở sát bên, không chừng sẽ tức muốn xỉu.
"Một thằng nhóc bầu bĩnh hất cằm nói:"Nghe nói Locker là trường quý tộc tốt nhất, cha tôi mới đưa tôi đến học, không ngờ ngay cả bọn thương nhân hạ đẳng cũng được vào.
"Đối diện với hắn là một thiếu niên có mắt và tóc đều tối màu, thân thể gầy yếu khiến cậu ta có vẻ cao hơn bình thường, có lẽ không ngờ sẽ gặp qua tình huống này, mặt cậu đỏ bừng, biểu tình vô cùng khẩn trương. Quản sinh khó xử lắc đầu:"Muốn đổi sang phòng khác cũng phải thu xếp một chút, không thể đổi ngay hôm nay được.Hừ, không thể chấp nhận được.
"Thiếu niên quý tộc nói:"Tôi muốn viết thư kể chuyện này cho mẹ tôi nghe, chắc chắn bà ấy sẽ kể cho bạn bè nghe, đến lúc đó ai cũng sẽ biết tiếng xấu của Locker."
Thiếu niên quý tộc tóc vàng mắt xanh, làn da trắng nõn, đáng tiếc lại quá mập, tôi đoán hắn lúc nào cũng hất mặt lên là do lớp mỡ quá dày ở cổ, làm cho hắn lúc nào cũng mang dáng vẻ tự cao tự đại. Mà thiếu niên đối diện hắn thì tay chân luống cuống, bộ dáng đáng thương.
Tôi chần chờ một lúc, đi đến phía trước:
"Chào mọi người, tôi nghe thấy mọi người tranh chấp, nếu không chê, tôi sẽ đổi phòng cho các vị."
Quản sinh làm một dấu thánh giá trước ngực, giống như được cứu mạng, xoay người nói với tôi:
"Thật là đứa trẻ ngoan, cảm ơn cậu đã giúp."
Thiếu niên tóc đen thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận nói với tôi: Cảm ơn. Sau đó sai người hầu thu thập hành lý.
Thiếu niên mập vẫn hất cằm liếc nhìn, chỉ thấy hắn quét ta từ trên xuống dưới một lần, mở miệng giống như ban ơn:
"Thứ ta mạo muội, quý danh ngài là gì?"
Tôi nhìn thái độ của hắn có chút dở khóc dở cười, bất quá vẫn lễ phép nói:
"Chào ngài, Adam Konstatin, cha là quý ông Dean Konstatin chủ nhân điền trang Quinto quận Kent."
Tôi dùng hai chữ quý ông gọi cha tôi, thể hiện ông ấy là một địa chủ, không có tước vị.
Nhóc mập hừ một tiếng, gật gật đầu, xem như chấp nhận thân phận này.
Sau đó hắn chắp đôi tay nhỏ bé sau lưng, thẳng lưng nói:
"Chào ngài, ta Edward Freamunde, con trai bá tước Freamunde, sau này xin chỉ giáo."
Hắn miệng nói chỉ giáo, thái độ vẫn cao cao tại thượng như cũ, cái mũi hất lên tận trời, khiến người ta muốn đập cho một trận.
Tôi cũng không thích dính vào phiền phức, chỉ là không muốn thằng nhóc con thương nhân kia bị khi dễ, tận lực khiêm tốn cúi đầu nói: Rất vinh hạnh.
Nhóc mập đối với thái độ thức thời của tôi rất vừa lòng, hắn nói:
"Sự tình hôm nay cảm ơn ngươi, khi nào rảnh có thể đến chỗ ta chơi, hiện tại xin lỗi không tiện đón tiếp." Nói xong liền quay trở về phòng.
Nhìn thằng nhóc này tỏ vẻ đức hạnh, tôi quả thực dở khóc dở cười. Hắn tám phần là bắt chước người lớn trong nhà, nhưng một đứa trẻ con diễn như vậy, uy nghiêm chẳng thấy đâu, ngược lại trông có vẻ rất ấu trĩ.
Tôi lắc đầu, vừa định xoay lưng rời đi, chợt nhớ tên cái tên hắn vừa giới thiệu.
"Edward Freamunde? Không phải là Freamunde đó chứ?" Tôi nghi hoặc nhìn về cửa phòng hắn.
Kiếp trước tôi làm người ghi chép sổ sách trong một xưởng dệt ở London, lúc ấy có một sự kiện lớn lan truyền khắp ngõ ngách trong thành phố.
Con trai một vị quý tộc vì tội giết người bị kiện ra tòa, tòa tuyên án 30 roi, lưu đày thuộc đia 5 năm. Cha hắn không hiểu lại sao, đã không bảo vệ con mình, còn tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ với hắn.
Đến khi mọi người đều cho rằng chuyện này đã kết thúc, năm năm sau, nhân vật chính trong câu chuyện từ thuộc địa trở về, mang theo thân phận mới cao quý cùng tài sản bạc triệu, còn một bước bước vào hạ nghị viện quyền lực.
Tôi đối với việc này cực kỳ ấn tượng, vì có người từng mắng tôi, tôi và vị Freamunde này đều là bị nhốt trong ngục thành ra ác quỷ. Nghe nói vị này vì bị phạt đòn roi, trên mặt cũng có một vết sẹo dài, hơn nữa tính cách tàn khốc, dùng rất nhiều thủ đoạn để vào được hội nghị.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!