Chương 40: (Vô Đề)

Vũ hội kéo dài đến hai giờ đêm, sau khi chúng tôi ngồi xe ngựa về tới nhà, ai cũng mỏi mệt, lập tức đi ngủ, ngủ một giấc tới tận trưa.

Sau khi tôi và Anna ăn cơm trưa, xe ngựa của John cùng Daisy tới, cậu ta nghe theo đề nghị của tôi, tạm thời chuyển đến ở chung, đợi đến khi kiếm được việc sẽ lại chuyển đi.

Mặt trời buổi trưa tỏa ra ánh nắng chói chang, đáng tiếc gió bên ngoài vẫn đang gào thét, lò sưởi trong phòng khách tuy được đốt hết cỡ, nhưng cũng không ấm áp được bao nhiêu.

Daisy và Anna hưng phấn kể chuyện ở vũ hội, phụ nữ đối với ba chuyện phiếm lặt vặt quả nhiên không có sức kháng cự, hai người bàn tán vị phụ nhân này mặc gì, tiểu thư kia làm gì mất mặt, quý ngài nọ anh tuấn bất phàm thế nào.

Chỉ cần họ muốn, có thể nói chuyện cả ngày không biết chán.

"Chị thấy em rất hợp với chiếc váy màu lam nhạt kia." Phu nhân Daisy đề nghị:

"Lát nữa chị sẽ cùng em luyện tập vũ đạo, em sẽ không còn phải lúng túng nữa."

"Ôi, cám ơn chị, em thật vui vì có chị ở đây, có chị làm bạn em thấy an tâm hơn rất nhiều." Anna vui vẻ nói.

"Không bằng bây giờ đi thay đồ sẵn, đồng thời cùng bàn xem nên làm kiểu tóc như thế nào, chuẩn bị từ bây giờ, đến tối sẽ đỡ phải vội vàng." Daisy nói.

"Chị nói đúng, lần trước tụi em đến muộn."

Anna gật gật đầu rời khỏi phòng khách.

Lúc này chỉ còn tôi và phu nhân Daisy trong phòng khách, chúng tôi ngồi đối diện nhau ở bàn trà. Đôi mắt xanh lục của Daisy chằm chằm nhìn tôi, cô mở quạt, chậm rãi đặt nhẹ trước ngực.

"Ngài Konstatin, tôi muốn xin lỗi ngài."

Daisy khẽ mở miệng, giọng điệu thành khẩn.

"Tôi còn tưởng phu nhân định cám ơn tôi, sao lại thành xin lỗi rồi." Tôi vừa cười vừa nói.

"Vừa là xin lỗi, đông thời cũng phải nói lời cảm tạ, nhưng chủ yếu vẫn là xin lỗi ngài, đáng ra tôi phải nói những lời này sớm hơn." Daisy khẽ cụp mi mắt:

"Tôi biết ngài cũng không thích tôi."

"Phu nhân sao lại nghĩ vậy? Đây chẳng phải là đang trách móc tôi sao? Không nhẽ tôi đã làm gì khiến phu nhân không hài lòng?"

Daisy ngước mắt nhìn tôi:

"Ngài không thích tôi vì hai nguyên nhân, thứ nhất tôi đã không làm tròn trách nhiệm đối với tiểu thư, thứ hai ngài cho rằng tôi đã dùng trăm phương ngàn kế câu dẫn bạn tốt của ngài."

Người phụ nữ trước mặt quá mức thẳng thắn, không biết thế nào gọi là khéo léo uyển chuyển. Daisy không đợi tôi mở miệng liền nói tiếp:

"Cho nên tôi trịnh trọng xin lỗi ngài, đặc biệt là chuyện của tiểu thư Anna, tôi đã rời bỏ cô bé một cách vô trách nhiệm, khẩn cầu ngài thứ lỗi."

"Phu nhân không cần phải làm vậy, chỉ cần Anna nó không trách phu nhân, thì tôi cũng vậy." Tôi nói.

"Cảm ơn ngài đã khoan dung độ lượng, thế nhưng điều tôi sắp nói đây, có thể sẽ khiến ngài không vui, đó là tôi chưa từng hối hận khi yêu John.

Cho dù thân phận chúng tôi không xứng, hôn nhân của chúng tôi bị nguyền rủa, cha của John không chấp nhận, nhưng tôi sẽ không bao giờ từ bỏ. Tôi yêu John, tôi muốn được ở bên cạnh anh ấy.

"Daisy ngẩng cao đầu nói."Phu nhân, tôi nghĩ cô đã hiểu lầm rồi, tôi chưa bao giờ phản đối hôn sự của hai người, bởi vì nó được hình thành trên nền tảng tình yêu, được Chúa chứng kiến.

Không chỉ tôi mà nhiều người khác cũng không hề trách cô chuyện này, tôi còn từng chủ động xin ngài Martin tác hợp cho hai người. Tôi không hài lòng phu nhân là có nguyên nhân khác.

"Tôi nhìn chằm chằm Daisy. Daisy hơi sửng sốt, cúi đầu suy tư, dường như không hiểu được mình sai ở chỗ nào:"Vâng…tôi…Phu nhân là vợ của John, tôi cũng tin tưởng cô thực sự yêu cậu ấy, nhưng điều cần thiết để duy trì hôn nhân chỉ có tình yêu thôi là chưa đủ.

Điều tôi muốn nói ở đây, John lâm vào tình cảnh như bây giờ, cũng một phần do lỗi của phu nhân.Tôi cũng đã khuyên John đến xin lỗi cha, nhưng anh ấy rất cứng đầu, tôi không còn cách nào khác.Daisy giải thích.Hừ! Khuyên bảo John về nhà? Cô làm như vậy khác nào châm ngòi ly gián cha con bọn họ. Nếu phu nhân khuyên John tự lực cánh sinh, không dựa dẫm vào ngài Martin, tôi còn chấp nhận được một chút.

Đằng này chỉ cần vài ngày khó khăn, đã muốn tìm ngài ấy xin tiền, thật khiến tôi hoài nghi cô gả cho John có thực sự thuần túy chỉ vì tình yêu hay không.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!