Sáng sớm hai ngày sau, một cỗ xe ngựa lớn dừng lại trước cửa nhà tôi.
Tôi và Anna nhìn ra ngoài cửa sổ, vô cùng ngạc nhiên, thấy một đám người vác đồ đạc lỉnh kỉnh từ trên xe đi xuống.
"Ngài Konstatin phải không ạ? Được ngài Gary giao phó, chúng tôi đưa tới đây nữ thợ may tốt nhất để giúp tiểu thư nhà ngài may y phục." Nhân viên của hàng quần áo nói.
Lúc này Edward từ nhà bên cạnh đi sang, trong tay cầm một cây gậy gỗ đen bóng, sau khi nhìn thấy chúng tôi liền hành lễ cực kỳ lịch thiệp, sau đó nói:
"Xem ra thợ may ngài nhờ tôi giới thiệu đã tới."
Nữ thợ may xuống xe, khuỵu gối hành lễ với chúng tôi, sau đó tủm tỉm cười nhìn Anna:
"Là tiểu thư xinh này cần may lễ phục vũ hội sao?"
Anna mỉm cười gật đầu, nhẹ nhàng trách cứ tôi:
"Sao anh không nói với em hôm nay khách tới, trong nhà chưa kịp chuẩn bị gì…"
Nữ thợ may cười nói:
"Không sao, không cần chuẩn bị gì cả, ở đây chúng tôi có hết mọi thứ, tiểu thư yên tâm, tôi đảm bảo sẽ giúp tiểu thư trở thành tâm điểm của toàn bộ vũ hội."
Sau đó nữ thợ may sai bảo người hầu đem hết mọi thứ đồ đạc lỉnh kỉnh kia vào phòng, vây quanh Anna nói:
"Tiểu thư không cần ngại ngùng, trước tiên chúng ta chọn lựa kiểu dáng trước, tôi mang tới rất nhiều mẫu mã đang thịnh hành ở London."
Ngoài cửa chỉ còn tôi và Edward, tôi nói nhỏ với hắn:
"Cậu thật sự rất giỏi trong việc khiến người khác kinh ngạc."
"Giúp giúp Anna bước vào xã giao một cách hoàn hảo, sao có thể chỉ dựa vào một mình em." Edward nhỏ giọng nói:
"May mà nhà tôi có một bà mẹ bá tước phu nhân, và một chị gái tử tước phu nhân, từ nhỏ tôi đã xem họ chuẩn bị cho vũ hội và xã giao, cho nên cũng biết đôi chút, có thể làm tốt hơn ngài Adam đây, một chút kiến thức cũng không có."
Tôi nghe hắn nói, vô cùng cảm kích, sự thật đúng là như vậy. Trong nhà không có một người phụ nữ lớn tuổi có thể giúp được việc này, nếu tôi chỉ may cho Anna vài bộ đồ mới bình thường, rồi cứ vậy đưa vào xã giao, thì thất bại là điều không tránh khỏi.
Phụ nữ quý tộc thượng lưu tồn tại rất nhiều quy tắc ngầm, nếu không hiểu biết sẽ vô cùng phiền phức.
Anna đứng trên một cái bục tròn, hầu nữ vây quanh cô bé, hỗ trợ đem đủ loại vải vóc vật liệu ướm tới ướm lui. Tôi và Edward ngồi trên sô pha, nói chuyện với nữ thợ may.
"Không biết tiểu thư định may mấy chiếc váy?"
Nữ thợ may hỏi.
À… Tôi nhìn Edward.
"Bắt đầu từ đầu mùa đông, kéo dài đến trước mùa xuân, ít nhất phải hơn mười bộ mới tạm đủ ứng phó cho các buổi xã giao, đồng thời còn phải may thêm trang phục cưỡi ngựa, và phụ kiện đi cùng với lễ phục như giày, bao tay, quạt, dây cột tóc." Edward nói.
Anna vội xen vào:
"Em đã có vài bộ váy mới rồi, đều là kiểu của hai năm gần đây, vẫn có thể sử dụng."
"Hả! Không! Tiểu thư." Nữ thợ may giọng the thé nói:
"Đây là trang phục dùng cho các bữa tiệc xã giao, không nhẽ tiểu thư định mặc quần áo hàng ngày, đi dự buổi vũ hội quan trọng nhất đời người này sao?"
"Anna, chúng ta cần phải chuẩn bị thật tốt."
Tôi nhìn thợ may nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!