Chương 31: (Vô Đề)

Tiểu trấn Vernon nằm gần London, nên cũng khá phồn hoa. Đặc biệt trong trung tâm, hai bên đường đều là nhà lầu, san sát nối tiếp nhau.

Chủ nhân những ngôi nhà này thường là những thương nhân hoặc nhà nông giàu có, thương nhân mở cửa hàng ở lầu một, sinh hoạt trên lầu hai, nếu có phòng dư cũng có thể cho vài viên chức thuê, mỗi năm thu thêm được hai bảng Anh tiền thuê nhà.

Ban ngày, mặt đường nóng như muốn chảy ra, tiếng người ồn ào.

Hughes đánh xe đến trước một tiệm đồng hồ, tôi đi vào lấy đồ đã đem đến sửa vài ngày trước.

Chủ tiệm ngồi sát phía trong cửa hàng, xung quanh bày rất nhiều đồng hồ tinh xảo, nhịp nhàng lắc lư. Ông chủ đang nheo mắt nhìn vào kính lúp, sửa chữa đồng hồ, thấy tôi đi đến, vội vàng đứng dậy nghênh đón.

"Ngài mục sư, đồ của ngài sửa xong rồi, tôi đang định sai người đem đến cho ngài, ai dè ngài lại tự tới lấy."

"Tôi đưa em gái đi may ít đồ, tiện thể ghé vào lấy luôn." Tôi nói.

"Tiểu thư phải chăng sắp đến tuổi xã giao?"

"Đúng vậy, vào mùa thu năm nay."

"Ha ha, quả là chuyện vui, ngài phải tìm cho tiểu thư Konstatin một người chồng thật tốt nha."

Tất nhiên rồi.

Khi chúng tôi đang xem đồ, bên ngoài bỗng nhiên ồn ào.

"Ngài quan trị an, xin ngài thả tôi ra, xin ngài, trong nhà tôi còn có mẹ già bị bệnh, có con nhỏ phải nuôi dưỡng." Một phụ nữ đang cầu xin, tiếng khóc thảm thiết.

Tôi nhìn ra ngoài, thấy một quan trị an mặc áo đen đang áp giải một người phụ nữ quần áo tả tơi. Người phụ nữ ở trước cửa tiệm đồng hồ, cương quyết bám lấy song cửa, không chịu đi.

Chủ tiệm thấy thế, bực mình đi ra ngoài, quát lớn:

"Làm gì thế! Mau cút đi! Đừng có quấy rầy khách của ta!"

Anna ngồi trên xe ngựa, kinh ngạc nhìn người phụ nữ, hỏi quan trị an:

"Thưa các ngài, cô ấy phạm tội gì?"

Quan trị an cởi mũ, hạ thấp người trước Anna:

"Xin lỗi quý cô, đã quấy rầy tới nàng, đều là mấy chuyện đáng sợ, quý cô không nên xem."

Người phụ nữ liền đứng lên khóc lóc kể lể với Anna:

"Tiểu thư, xin cứu tôi với, tôi không muốn bị bắt. Nếu không có tôi, mẹ già và con thơ trong nhà sẽ chết đói, tiểu thư tốt bụng xin cứu tôi với."

"Im miệng! Ngươi phạm tội giết người! Là mụ phù thủy ác độc! Dám đem đứa con chính mình vừa sinh bóp chết, ngươi sẽ bị phán xử hình phạt treo cổ!" Quan trị an cứng rắn nắm đầu người phụ nữ lôi đi.

Anna thực sự hoảng sợ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, thấy tôi ra khỏi cửa tiệm đồng hồ, liền xuống xe chạy tới:

"Anh, hồi nãy thật đáng sợ, người phụ nữ vừa rồi không ngờ lại bóp chết con của mình vừa mới sinh ra, trên đời này sao lại có người mẹ tàn nhẫn như vậy! Đức Mẹ Maria, xin cầu nguyện cùng Chúa cho đứa trẻ kia, nó thật đáng thương."

Ông chủ tiệm đồng hồ chậc chậc thở dài: "Cô ta là một gái điếm ở chợ, chồng đã chết từ lâu, đứa con trong bụng là do tiếp khách mà ra. Đã mấy năm nay, bụng cô ta cứ phồng lên rồi xẹp xuống, mấy đứa bé sinh ra chẳng thấy tung tích, hỏi thì cô ta bảo đem cho người ta.

Bây giờ đã rõ chân tướng, mấy đứa trẻ đó thì ra bị chính mẹ nó giết chết."

Thân thể Anna lung lay, có vẻ như không thể thừa nhận sự thật đáng sợ này, tôi dìu Anna lên xe ngựa, sau đó bảo Hughes lập tức đánh xe về nhà.

Anna tuy từng bị đánh đập ngược đãi, nhưng dù sao cũng là một tiểu thư, luôn có hầu nữ chăm sóc, sau này cũng chỉ qua lại với vài người đứng đắn, chưa từng nhìn thấy mặt tối của xã hội, người nghèo cũng chưa từng thấy.

Cô bé nghe nói một người mẹ nhẫn tâm giết chết con mình, liền trách người ta tàn nhẫn đáng sợ, chứ không nghĩ tới nguyên nhân sâu xa trong đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!