Công việc của tôi ở giáo đường rất bận rộn, không có thời gian tham gia mấy cái yến hội này nọ, nhưng vài ngày trước tôi nhận được thư của Alvin. Các con anh ta đã lớn, cần về Anh đi học kết hôn, anh ta muốn bán sản nghiệp ở Ấn Độ, nên tụ tập chia tay bạn bè, tôi cũng được mời.
Yến hội tổ chức tại nhà của Alvin, nhà của anh ta theo phong cách châu Âu truyền thống, rất rộng lớn. Dạ tiệc kết thúc, chúng tôi ngồi ở phòng khách uống trà, nơi này trang hoàng rất xa hoa, toàn bộ sàn nhà đều trải thảm nhung, trên tường treo kín màn hoa văn đặc sắc.
Ghế trong phòng lớn nhỏ khác nhau, đặt rải rác khắp nơi. Những vị khách ngồi thành từng nhóm, phụ nữ phẩy quạt thấp giọng trò chuyện, đàn ông đàm luận lớn tiếng, có vẻ rất bực tức.
"Tên đó chỉ huy đội tàu, hàng năm làm cầu nối trung gian giữa châu Âu và các nước thuộc địa, liên kết với các đội tàu khác ép giá nông sản, thực là quá đáng!"
Một thương nhân căm phẫn nói.
"Năm ngoái hắn liên kết các đội tàu đồng loạt ép giá Thảo ma hoàng, sau đó chở đến Rotterdam cùng nhau nâng giá, lời hơn rất nhiều, tôi cả năm thu hoạch Thảo hoàng ma, lại chỉ thu được một ít tiền lẻ."
"Nghe nói bọn họ đút lót cho Tổng đốc phủ."
Tôi phát hiện mọi người đều đang mắng một người, vì thế hỏi Alvin: Họ đang nói ai vậy?
"Đang nói tới thuyền trưởng một đội tàu, tên là Edward Gary, là người đầu tư." Ngài Alvin nhỏ giọng nói với tôi: "Nhưng theo như tôi thấy, vận chuyển hàng hóa kiếm chút lời cũng đâu có gì quá đáng.
Dù sao làm ăn trên biển rất nguy hiểm, không khác gì bán mạng, mỗi năm đều có vô số thuyền biến mất trong lòng đại dương. Mấy kẻ an ổn thủ thân trong đất liền không có tư cách oán trách họ, có gan thì tự mình ra biển đi.Chúng ta phải liên kết lại tẩy chay hắn!
"Một thương vỗ bàn, lớn tiếng nói:"Phải kiện lên chính phủ!Hắn chắc chắn có người đỡ lưng, bằng không cũng không dám hoành hành như vậy.Có người nói.Chính phủ càng ngày càng hủ bại, một tên xấu xí như ma quỷ cũng được dung túng, ta muốn nhìn coi bọn chúng có thể làm ra cái gì!
"Mấy người đàn ông vì một tên thuyền trưởng mà chửi ầm lên, một vị phu nhân cũng xen miệng nói:"Ta có lần nhìn thấy hắn, trên mặt có một vết sẹo rất đáng sợ, hơn nữa dáng người cao to như gấu, lần đầu tiên ta nhìn thấy một kẻ xấu xí hung ác như vậy.
"Vết sẹo? Trong lòng tôi chợt động, vội hỏi Alvin:"Hắn là người Anh sao?Không biết, hắn nói thuần thục cả tiếng Latin lẫn tiếng Pháp, nhưng đội của hắn chưa bao giờ cập bến nước Anh.Mặt hắn có sẹo thế nào?
Giống bị roi đánh không?Đúng là giống bị roi đánh, ngài từng gặp hắn rồi sao? Sẹo kéo dài từ trán đến khóe miệng, trông rất đáng sợ.
"Alvin lắc đầu nói. Tim tôi chợt đập rất mạnh:"Ngài biết chỗ hắn ở không?Đội tàu của họ đóng tại cảng Calcutta, mỗi năm đều về vài lần…"
…
Tôi chưa bao giờ cảm thấy bồn chồn như vậy, tôi có cảm giác quý ngài Gary kia chính là Edward.
Mỗi ngày có rất nhiều thuyền ra vào cảng, tôi đã đến đây nhiều lần, nhưng chưa từng nghĩ Edward sẽ ở trên một trong những con thuyền này.
Nơi này trông giống như quân doanh, mỗi ngày có rất nhiều thuyền viên tới lui, chiến hạm cực lớn ra vào tấp nập, hàng hóa chất đống thành núi trên bến.
Gió biển mang cái nóng oi ả, những con sóng từ xa từng đợt từng đợt đánh vào bờ cát, mang theo rong và tảo biển, trên cầu tàu cao cao bám đầy mảnh vỏ của các loài sinh vật biển, chi chít trông hơi ớn ớn.
Tôi đi đến cơ sở của các thuyền viên, nói với bảo vệ tôi muốn gặp thuyền trưởng, nhưng đều bị từ chối.
"Thuyền trưởng của chúng tôi rất bận, không có hẹn trước thì không thể gặp."
"Chỉ cần cho tôi trông thấy ngài ấy là được, hoặc là cậu giúp tôi thông báo một tiếng, tôi là Adam Konstatin, không chứng nghe thấy tên này ngài ấy sẽ chịu gặp tôi."
"Mỗi ngày đều có rất nhiều người muốn gặp thuyền trưởng, nếu ai tôi cũng cho vào thì thật sự sẽ náo loạn, xin ngài đừng làm khó tôi."
Tôi hết cách nói:
"Ngươi nhìn cho kỹ, ta là một quý tộc, hiện tại muốn nhìn thấy thuyền trưởng của các ngươi, vậy mà dám đuổi ta đi!"
Bảo vệ có chút sợ, phát hiện ta là mục sư, vội vàng nói:
"Xin ngài đừng nóng, tại hạ sẽ đi tìm người ngay."
Ngay sau đó một thanh niên cùng với bảo vệ đi ra, không vui nói:
"Ai mà lại ngang ngược như vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!