Chương 9: (Vô Đề)

9.

Dương Hằng đẩy đám người đến phúng viếng ra, kéo ta vào lòng, dùng tay áo rộng che lấy mặt ta, dẫn vào một gian phòng phía sau.

"Chàng vốn là người như vậy." Nàng giúp ta thoa thuốc, giọng nhẹ nhàng, "Cái c.h.ế. t của Thôi Quý phi đã đẩy chàng lên đầu sóng ngọn gió, chàng không muốn bị cuốn vào bè phái tranh đấu."

Ta lạnh nhạt đáp:

"Vậy thì hắn nên từ quan."

Dương Hằng bật cười, nhưng vì đang là tang kỳ của quý phi, nên vội đưa tay che miệng lại:

"Muội đừng so đo với chàng. Trên đời này làm gì có người trong nhà lại tranh đúng sai với phu quân?"

Ta đẩy tay nàng ra:

"Hắn là phu quân của tỷ, không phải của ta."

Dương Hằng khẽ cười, đặt lọ thuốc vào tay ta:

"Vậy sao? Vậy nếu là Lý Huyền Ca thì sao?"

"Ngài ấy sẽ không động thủ với ta."

Dương Hằng bảo ta cứ nghỉ ngơi, không cần ra ngoài chịu tang nữa.

Tối hôm đó, Thôi Tống đến gặp ta. Tính từ lúc ta vào phủ đến giờ đã ba tháng, đây mới là lần thứ hai hắn bước vào viện của ta. Khung cửa vang lên hai tiếng gõ.

"Hôm nay… ta không cố ý."

Ta dựa vào giường cạnh cửa sổ, cầm sách trong tay, chẳng buồn đáp lời.

"Ngươi cũng biết, thuật số ứng nghiệm mạnh mẽ như thế, khiến ta cảm thấy kinh sợ."

Ta dứt khoát đặt sách xuống, ngẩng đầu nhìn bóng người nơi cửa:

"Thôi đại nhân, hôm đó là chính ngài muốn hỏi, ta nói thật, lại khiến ngài không vui. Ngài sợ cái gì? Quý phi uống thuốc độc, là vì muốn trả thù cho công chúa. Biết đâu ngày sau, ngài c.h.ế. t cũng là vì người mình yêu đấy."

Hắn đứng ngoài cửa lặng im một hồi, rồi xoay người rời đi.

Thôi Quý phi theo hầu Hoàng thượng hai mươi năm, được sủng ái gần mười năm, dù không sinh được hoàng tự, nhưng cái c.h.ế. t lại chấn động cả hậu cung. Hoàng đế chưa kịp giận nàng, lập tức truy phong làm Hoàng hậu.

Còn tiên hoàng hậu – mẹ ruột Thái tử – đã mất nhiều năm, hoàng đế không thể trút giận lên nàng, đành trút sang Thái tử. Huống hồ ta từng nói với người, Thái tử sẽ có ngày hạ độc người. Sau chuyện này, Hoàng đế lại càng thêm phần tin tưởng.

Nghe nói Đông cung bị trọng binh canh giữ, không một ai được vào thăm. Hiền vương Triệu Minh Thừa dẫn quần thần quỳ ngoài điện cầu xin cho Thái tử, cũng chẳng lay động được Hoàng đế.

Triệu Minh Thừa từng đến tìm Thôi Tống, nhưng còn chưa được vào cửa.

Khi ấy, Thôi Tống đã lấy cớ bệnh tật, nửa tháng không thượng triều.

Đại tỷ tới phủ tìm ta:

"Ta không phải vì Thái tử mà đến cầu xin, chỉ là nhị muội cũng đang bị giam trong Đông cung."

Ta đang cắm hoa, thản nhiên đáp:

"Đại tỷ, tỷ tin ta đi, tỷ ấy sẽ không c.h.ế. t đâu."

Nàng bất ngờ giật cành hồng gai dài khỏi tay ta:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!