Chương 4: (Vô Đề)

4.

Hai tháng sau, ta và hai tỷ tỷ được đưa vào hoàng cung.

Nghe nói thương thế của Tứ muội đã sớm khỏi, còn ngày đêm hầu hạ bên cạnh hoàng đế, từng xảy ra xích mích với một vị phi tử.

Hôm nay, hoàng đế không chỉ triệu chúng ta vào cung, mà còn mời bốn người mà cha ta từng nhắc tới.

Ngài muốn ban hôn.

Bên trái đại điện có bốn nam tử ngồi ngay ngắn, mỗi người đều mang dáng vẻ tôn quý, khí độ bất phàm. Phía trước là năm tấm bình phong thêu dài, có thể mơ hồ nhìn thấy dung mạo của họ qua những khe hở.

Từ trái sang phải là hai người trẻ tuổi: một vị là tướng quân, một là thái tử, tuổi chừng mười tám mười chín. Tướng quân anh tuấn dũng mãnh, thái tử thì đoan chính nhã nhặn.

Tiếp theo là vị tể tướng trẻ tuổi, dung mạo xuất chúng. Cuối cùng là Hiền vương—hoàng thúc—niên kỷ hơi lớn hơn.

Đại tỷ và nhị tỷ đang khẽ nói chuyện với nhau, còn ta thì bị lạnh nhạt một bên.

Từ nhỏ đến lớn, hai người họ luôn xa cách với ta, như thể ta là kẻ mang tội tày trời.

Không bao lâu sau, hoàng đế đến, ngồi lên long vị.

"Trẫm muốn xem thử, trong bốn tỷ muội các ngươi, ai có ánh mắt chuẩn nhất."

Tứ muội đi theo sau hắn, ăn vận như một quý nữ, thấy chúng ta ngồi sau bình phong liền vội vàng chạy đến bên cạnh ta:

"Tam tỷ!"

Nàng ta ngồi sát lại gần, ta cũng đưa tay nắm lấy tay nàng ta, tiện thể ấn nhẹ lên cổ tay—ta biết bắt mạch.

Thương thế kia đúng là đã khỏi hẳn.

Một vết thương nặng như vậy, đến cao thủ võ nghệ còn chưa chắc toàn mạng.

"Tam tỷ," nàng ta không phát hiện ta đang suy nghĩ gì, khẽ hạ giọng, "bệ hạ cho phép muội và tỷ chọn trước."

Nàng ta quay sang nhìn ta, ánh mắt đầy lo lắng:

"Nếu đại tỷ họ chọn trước…"

Ta từ chối:

"Phải để họ chọn trước, chúng ta mới có được thông tin."

"Nghĩa là, tỷ định nhìn xem đại tỷ chọn ai thì biết ai là người lương thiện, nhị tỷ chọn ai thì biết ai sống lâu nhất. Nhưng như vậy, chẳng phải người còn lại đều là kẻ ác, hoặc là kẻ yểu mệnh sao?"

Ta nhìn về phía bốn người kia:

"Kẻ ác, chưa chắc đã thua. Còn người c.h.ế. t sớm… cũng đâu phải ta chết. Biết người biết ta, mới là quan trọng nhất."

Tứ muội do dự rõ ràng. Nàng ta muốn chọn trước, nhưng không có thiên phú như ta, chẳng biết bắt đầu từ đâu.

"Muội tin tỷ."

Đại tỷ là người đầu tiên đứng dậy, lấy ngọc bội trong khay cung nữ, bước ra ngoài bình phong.

Thái tử Triệu Triệt nổi tiếng nhân hậu, ba năm trước đích thân đi cứu trợ thiên tai ở Tây Nam, cùng ăn cùng ở với dân, đến mức phải g.i.ế. c ngựa của mình nấu ăn để cứu đói.

Nhưng ngoài dự liệu, đại tỷ không chọn thái tử, mà đưa ngọc bội cho Hiền vương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!