09
Tô Cùng choàng chăn ngồi lên chiếc ghế ba chân vô cùng điệu nghệ.
Cậu tên gì? Lâm Phục hỏi.
Tô Cùng thật thà: Tôi tên Tô Cùng.
Lâm Phục sẵn miệng hỏi:
"Chữ nào? Quỳnh trong Vương gia kinh hay khung trong thương khung(1)"
Tô Cùng cười nhe răng,
"Không phải, là cùng trong bần cùng khốn khó."
… Lâm Phục lặng lẽ hít thở sâu.
Ai đặt tên cho cậu vậy? Bệnh não hả?
Tô Cùng thẹn thùng cúi đầu,
"Tên tôi tự đặt đó, tại tôi thấy hợp với mình lắm."
… Lâm Phục khổ sở nhìn cậu.
Bỗng có tiếng gõ cửa.
"Chắc là trợ lý của tôi, cậu ngồi đi." Lâm Phục thấy Tô Cùng quấn chăn khó cử động, vội đứng lên ra mở cửa.
Trợ lý Tiểu Trương xách mấy túi mua sắm đứng trước cửa, cung kính nói:
"Sếp Lâm, mua xong rồi."
Đưa tôi. Lâm Phục cầm lấy đưa cho Tô Cùng,
"Không biết có vừa không, cậu giữ hết đi."
Tô
-Cùng
-hai
-năm
-chưa
-được
-mặc
-đồ
-mới mắt sáng rỡ, vui vẻ như cậu bé con mở quà, lôi cái quần da sáng bóng, trên mông có dây kéo chạy dọc ra…
Lâm Phục lập tức có cảm giác mình là tên biến thái, lườm Tiểu Trương, tức tốc phủi trách nhiệm,
"Tôi đâu có bảo cậu mua loại quần này."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!