06
Tô Cùng chạy về nhà, tựa vào khung cửa thở phì phò.
Người đó…
Tô Cùng vẫy đầu, thở dài một tiếng không hiểu nguyên do, đi tới nhìn ra cửa sổ.
Từ đây nhìn xuống có thể thấy được con đường vừa rồi.
Chiếc xe đen kia vẫn chưa đi, chủ xe còn đứng đó, không biết đang làm gì, Tô Cùng cảm giác như người ấy đang nhìn về phía mình, thế là vội kéo rèm lại.
Quần rách rồi, không có đồ thay, đành phải vá, Tô Cùng kéo ngăn kéo đã gần rụng đáy, tìm tìm, lấy hộp kim chỉ ra, nhưng hết chỉ rồi.
Tô Cùng thường xuyên phải may vá mà, chỉ đôi giày đang mang thôi đã khâu không biết bao nhiêu lần rồi.
Tô Cùng cười tự giễu, dự định sáng mai sẽ sang nhà hàng xóm mượn chỉ.
Nghèo đến mức độ này đúng là vô địch rồi.
Người đang nóng do chạy bộ, Tô Cùng không dám để lỡ, cởi giày và áo khoác tức tốc lủi vào chăn tự gói kín, ngủ.
07
Hôm sau, Tô Cùng mặc cái quần thủng lỗ sang nhà hàng xóm mượn kim chỉ.
Cô Lý hàng xóm mới ly hôn, một mình nuôi đứa con vừa lên tiểu học, cuộc sống cũng tương đối khó khăn, đương nhiên so với Tô Cùng thì đỡ hơn nhiều.
Tô Cùng về nhà, cởi quần, khoác chăn, nghiêm túc vá lỗ thủng trên quần.
Mới vá được nửa miếng thì có tiếng gõ cửa.
Tô Cùng còn tưởng cô Lý cần kim chỉ, vội cầm chỗ chỉ còn lại lên, lấy chăn khoác kín rồi chạy ra mở hé cửa, chỉ lộ mỗi khuôn mặt nho nhỏ.
Chào cậu.
Giọng nam trầm hấp dẫn vang lên phía trên, Tô Cùng giật mình, ngẩng đầu nhìn.
Người đứng trước cửa chính là người đàn ông vô tình lái xe tông trúng cậu đêm qua.
"Xin lỗi, tôi biết tìm đến thế này quá mạo muội." Anh chặn cửa, cười áy náy,
"Nhưng tôi vào được không? Chỉ một phút thôi."
Từng động tác nhỏ đều toát ra thứ khí chất giàu có, một thế giới hoàn toàn khác Tô Cùng.
Hay đơn giản nói trắng ra là từ trái nghĩa.
Tô Cùng ngơ ngẩn, anh lại xem sự im lặng của cậu là đồng ý, sải chân vào nhà.
Khoan đã… Tô Cùng lùi lại hai bước, mặt đò bừng bừng,
"Tôi đâu có cho anh vào."
Tôi tên Lâm phục. Anh đưa danh thiếp, thành khẩn nói:
"Chuyện hôm qua tôi rất xin lỗi, nếu cậu thấy trong người không khỏe có thể liên hệ tôi bất kì lúc nào."
Tô Cùng chần chừ nhận lấy, nhấn mạnh:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!