Chương 28: Trúc Cơ

Hổ ta chắn ở trước giường, xông đến gần Mạc Thiên Liêu im lặng nhe răng, sư đệ này cũng quá gan lớn đi! Lại dám muốn khinh bạc sư tôn! Không muốn sống nữa!

Mạc Thiên Liêu bừng tỉnh lại, rụt tay về, lẳng lặng nhìn mỹ nhân trên giường, tay giấu dưới áo từ từ nắm lại thành đấm, dần dần nổi lên gân xanh, rồi lại từ từ thả ra, dường như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra vậy, xoay người rời đi, thuận tay kéo hổ mập ra ngoài.

Tam Tang Ngưng Thần Quả bao quanh thần hồn, trong lúc đó, thần hồn bị hao tổn khó có thể tự điều chỉnh, có khả năng sẽ ngủ say nhiều ngày.

Bỏ ngọc giản ghi lại linh quả Thiên cấp xuống, Mạc Thiên Liêu buông mắt, khó có thể tự điều chỉnh sao?

Sư tôn "bế quan" mấy ngày, Mạc Thiên Liêu không đi quấy rầy, chuyên tâm tu luyện ở sau núi.

Chặt cây mang hương quả, dùng linh lực hệ Mộc đục lỗ trên thân gỗ, lại dùng mộc trung hỏa đốt thông qua những cái lỗ ấy như xe chỉ luồn kim, có thể thiêu được mùi hương quả nồng nhất. Tùy tay bắt một con dê núi, nhổ lông giết, đặt trên lửa nướng.

Dê núi thường chạy trên những mỏm núi cao, ăn những thứ có linh khí tốt, chất thịt ngon, không có mùi tanh nồng. Thịt mềm bên ngoài có một tầng mỡ, nướng ở trên lửa mỡ chảy xuống, tích ở trong lửa, vang lên tiếng xẹt xẹt.

Chậm rãi phủ lên một tầng gia vị, Mạc Thiên Liêu sừng dê màu trắng trong tay màu trắng, móc ra một đao khắc nhỏ, từng chút khắc ra gương mặt mỹ nhân, mày mắt như vẽ, môi mỏng khẽ nhếch, một đôi mắt như nhắm như mở. Đao khắc dừng lại trên mí mắt, nhưng không biết bên trong ấy ẩn giấu đôi mắt như mực đen lạnh lùng trong trẻo, hay là như lưu ly nhạt màu……

"Uây, sư đệ, nướng thịt hả!" Một thanh âm nhiệt tình từ sau lưng vang lên, kéo hồn Mạc Thiên Liêu từ cõi thần tiên trở về.

Mạnh Hổ vốn luyện công cách đó không xa, hương vị thịt dê nướng này thật sự câu người mà, không thể nào tu luyện nữa, chỉ đành lại đây tìm kiếm thứ dẫn phát tâm ma đó, liền phát hiện tiểu sư đệ nhà mình đang ngồi bên cạnh đống lửa ngẩn người.

"Đại sư huynh." Mạc Thiên Liêu giấu sừng dê đang cầm trong tay, ngẩng đầu chào hỏi hắn.

"Tay nghề không tệ nha," Mạnh Hổ đi tới, chen xuống ngồi trên cùng tảng đá với Mạc Thiên Liêu, nhìn thịt dê nướng không ngừng nhỏ mỡ nói,"Xem ra vẫn đang chăm chú luyện tập pháp quyết sư tôn cho."

"Đại sư huynh cũng luyện qua rồi?" Mạc Thiên Liêu quay đầu nhìn hắn, nhớ rõ vài sư điệt trước kia nói qua, vị đại sư huynh này lúc nhập môn cũng học chặt cây nhóm lửa.

Mạnh Hổ ho khan một tiếng:"Ta là thuần Hỏa linh căn, năm đó sư tôn muốn ta một mình tự luyện đốt đồ, ta suy nghĩ nếu đốt, không bằng đốt cái gì có thể ăn được……"

Càng nói thanh âm càng nhỏ, năm đó mỗi ngày hắn ở sau núi nướng đồ ăn, bị sư tôn phát hiện, bị bắt mỗi ngày đưa cho sư tôn một phần, nói là kiểm nghiệm hiệu quả. Phỏng chừng là cảm giác hắn tu luyện như vậy hiệu quả không tệ, liền đưa công pháp này cho sư đệ, bên trong còn trực tiếp bỏ thêm phần nướng thịt vào trong tu hành.

Mạc Thiên Liêu nhướn mày, tuy rằng Mạnh Hổ chưa nói, nhưng nguyên nhân trong đó hắn đã đoán được, dở khóc dở cười lắc lắc đầu, cầm lấy đao nhỏ, cắt một miếng thịt dê đã được nướng tốt, để xuống một chiếc lá bự.

"Ầy, sư đệ, không cần khách khí như vậy, ta cũng không phải là sư tôn, không chú trọng mấy thứ này nọ…" Mạnh Hổ nhìn nhìn miếng thịt nho nhỏ kia, cảm giác còn chưa đủ nhét kẽ răng.

Mạc Thiên Liêu không để ý đến hắn, gói cái lá lại cho thật tốt, để qua một bên, đưa một con dao phay cho đại sư huynh, ý tứ rất rõ ràng, cái này cũng không phải cho ngươi ăn, muốn ăn chính mình cắt.

"……" Mạnh Hổ giật giật khóe miệng, nhận mệnh chộp lấy dao phay, tự chặt lấy một cái chân dê xuống, ôm lấy bắt đầu cắn.

Mạc Thiên Liêu lại xé vài miếng thịt được nướng khô vàng ăn, nhìn đại sư huynh cắn thịt đến mức mỡ dính đầy mình, ra vẻ lơ đãng hỏi:"Sư huynh, thần hồn của sư tôn sao lại bị thương?"

"Hử?" Mạnh Hổ ngẩng đầu khỏi cái chân dê, nháy mắt mấy cái, nuốt thịt trong miệng xuống, lau cái miệng bóng nhẫy,"Cái này, ta cũng không biết, từ lúc ta nhập môn, thần hồn sư tôn cũng đã có tổn hại, tông chủ tìm đủ các loại thiên tài địa bảo cho sư tôn, cũng trị không hết."

Đại sư huynh gục đầu, rất là uể oải.

"Sư huynh từ từ ăn, ta đưa thịt này qua cho sư tôn," Mạc Thiên Liêu đứng lên, vỗ vỗ đầu đại sư huynh,"Mấy ngày gần đây nếu sư huynh không có chuyện, có thể thường đến phía sau núi chỉ điểm cho đệ chút chiêu thức hay không?"

"Không thành vấn đề," Mạnh Hổ gật gật đầu, chỉ bảo sư đệ vốn là trách nhiệm của hắn,"Ngày mai giờ này, ngươi ở chỗ này chờ ta."

Đợi Mạc Thiên Liêu đi xa, lại cắn một miếng chân dê, Mạnh Hổ mới kịp phản ứng, vừa rồi sư đệ dám vỗ đầu hắn! Đây là bất kính với sư huynh! Vì thế, hung hăng cắn một miệng chân dê, ngày mai phải trị sư đệ cho thật tốt mới được.

Bưng thịt dê nướng đi cung Thanh Ninh, nhìn thấy mỹ nhân sư tôn đang ngồi ở trong viện phơi nắng, tóc dài lại khôi phục màu đen.

Mạc Thiên Liêu giống như không biết gì, cười ngồi vào xích đu bên cạnh, mở chiếc lá ra, lòng bàn tay vẫn có linh lực hệ Hỏa vận chuyển, thịt dê vẫn nóng hổi vàng giòn như trước.

"Nướng chút thịt dê, sư tôn nếm thử." Đưa chiếc lá tới trước mặt Thanh Đồng, Mạc Thiên Liêu dịu dàng nói.

Đôi mắt đẹp đang híp lại mở ra, nhìn thịt dê nướng rất ngon kia, Thanh Đồng hơi hơi nhíu mày:"Bổn tọa đã Tích cốc, không ăn mấy thứ này."

Mạc Thiên Liêu cười cười, cũng không nói nhiều, lại lấy ra một viên Lưu ly châu: "Ngày hôm trước luyện tập khắc, còn vọng sư tôn đừng ghét bỏ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!