Chương 25: Kì Ba

Mạc Thiên Liêu ôm mèo nhỏ đi ra khỏi thư tháp, hơi hơi nhíu mày. Hôm nay xem ra, đệ tử đời đầu có thể tùy ý thấy yêu thú, hẳn là đều là gặp qua Mạc Tiểu Trảo, hơn nữa cũng không cảm giác chuyện hắn ôm yêu thú chạy tới chạy lui có gì không đúng. Quả nhiên là đại tông môn, tài đại khí thô, yêu thú thành đàn.

Cúi đầu xem cục bông nhỏ đang thảnh thơi chơi với chân của mình, Mạc Thiên Liêu mỉm cười, ít nhất mấy năm nay Móng Nhỏ sống ở tông môn cũng không tệ lắm, không có bị nhốt vào trong lồng sắt, cũng không có bị bắt buộc định huyết khế. Nghĩ cũng phải, đa phần tu sĩ đều thích những yêu thú hung mãnh, như vậy lúc đối địch cũng có thể có thêm giúp đỡ, nếu tìm mèo đại gia……

Đan phòng của Hoa Tình tại Ốc Huyền Động, Mạc Thiên Liêu dựa vào ngọc bài đệ tử thân truyền đi vào.

Vừa qua cầu vồng, thì nghe thấy tiếng nước chảy, vào được Động thiên, lọt vào trong tầm mắt là một hồ nước xanh biếc. Có tinh thạch màu đen tạo ra cầu chín khúc, giăng khắp nơi, từ đủ phương hướng bắt ngang qua mặt hồ. Giữa hồ, là chủ điện của Ốc Huyền Động, Huyền Cơ chân nhân quanh năm ở đó.

Mạc Thiên Liêu nhét mèo vào trong lòng, tùy tay tóm một tên đệ tử đời thứ hai hỏi thăm.

"Đan phòng của Nhị sư thúc ở bên kia, đệ tử dẫn ngài đi." Đệ tử đời thứ hai mang theo Mạc Thiên Liêu đi đến sơn cốc nhỏ phía đông.

Bên trong ba Động thiên không được ngự kiếm phi hành, đi trên cầu chín khúc băng qua mặt hồ, lòng và lòng vòng khiến người xem quáng mắt.

"Ầm –" Một vỏ rùa thật bự nổi lên trên mặt hồ, Mạc Thiên Liêu quay đầu nhìn, thì vỏ rùa kia cũng đã chìm xuống, không thấy bóng dáng.

"Hồ này để dưỡng yêu thú?" Mạc Thiên Liêu có chút kinh ngạc, yêu thú cứ như vậy bày ra cho đệ tử đời thứ hai cùng đệ tử nội môn bình thường xem sao?

"Không, chỉ có một con này," Đệ tử nọ ngượng ngùng cười cười,"Đó là yêu thú của động chủ, không thích gặp người, nhiều lắm chỉ lộ ra nửa thân, không sao."

Xuyên qua mặt hồ, có một dòng suối từ khe nuối chảy ra, giữa suối nước là hàng loạt tảng đá. Đệ tử kia nói theo những tảng đá này đi vào trong, thì có thể tiến vào sơn cốc, gã chỉ có thể đưa đến nơi này.

Bên trong sơn cốc rất là u tĩnh, ngoài ý muốn là, không có linh thảo linh mộc gì cả, chỉ là đồi hoa khắp núi, muôn hồng nghìn tía rất là xinh đẹp. Đã gần vào đông, sơn cốc này lại là ấm áp như xuân, trăm hoa đua nở.

Tận cùng sơn cốc có một ngôi nhà tranh, khói xanh lượn lờ thỉnh thoảng từ toát ra, chợt thấy tưởng là lạc bước đến nhà nông nào đó.

"Ông –" Một tầng chắn vô hình ngăn cách  đường đi của Mạc Thiên Liêu.

Một bóng dáng đủ mọi màu sắc bỗng nhiên từ bay ra từ bên trong nhà tranh, đạp trên bụi hoa như giẫm bèo qua sông, nháy mắt bay tới trước mặt Mạc Thiên Liêu:"Ui cha, Mạc sư đệ, ngọn gió nào đưa đệ tới đây?" Nâng tay triệt cấm chế, để Mạc Thiên Liêu đi vào.

"Đến xin sư huynh chỉ bảo." Vào được bên trong cấm chế, mùi hoa thơm ngát động lòng người phả vào mặt.

"Xì –" Mèo nhỏ trong lòng hắt xì một cái, kéo áo để lộ đầu, nhìn trái nhìn phải, lại hắt xì.

Hoa Tình đang cười đến mặt mày sáng lạn, quay đầu nhìn thấy mèo trắng nhỏ kia, tức khắc cứng người:"Khách, khách khí làm gì."

Hôm nay không có luyện đan, bên trong đan lô đang xử lý một ít nguyên liệu, Hoa Tình để Mạc Thiên Liêu ngồi xuống trước, lấy thứ trong lò ra, để xuống mặt bàn đập nát. Chất lỏng màu đen chiết ra từ nguyên liệu được đun nóng, tỏa ra mùi trong veo.

Mạc Thiên Liêu hơi hơi nhíu mày, tuy rằng hắn không thông thạo luyện đan, nhưng chất lỏng này rõ ràng là có độc, không giống như thứ luyện đan cần.

"Biết đây là cái gì không?" Hoa Tình đổ mấy viên đan dược ra, ngâm trong nước màu đen kia, đan dược màu đỏ lập tức bị nhuộm thành màu xanh bầm,"Cái này chơi rất là vui, sau khi ăn sẽ mọc lông xanh!"

Mọc lông xanh…… Mọc lông xanh!

"Đây là quà sinh nhật ta tính đưa cho đại sư huynh," Hoa Tình rất là đắc ý, chia mấy viên đan dược vào trong ba cái bình, đưa cho Mạc Thiên Liêu một cái,"Người gặp có phần, cái này cho đệ."

Mạc Thiên Liêu giật giật khóe miệng, hắn muốn đan dược ăn xong có thể mọc lông xanh làm cái gì?

"Meo!" Mèo nhỏ từ trong lòng Mạc Thiên Liêu nhảy xuống, lập tức trèo lên vạt áo cực kỳ sặc sỡ của Hoa Tình.

Hoa Tình lập tức nhảy cẫng lên hai cái:"Sư…… Sư đệ nha, ôm……ôm  mèo xuống trước đi."

Mạc Thiên Liêu nhướn mày, Hoa sư huynh này hóa ra sợ mèo?"Sư huynh, đệ muốn tới xem vườn linh thảo."

"Vườn linh, linh thảo, đệ đi tìm Bạch Lạc nha, nơi này ta của ta chỉ có đan dược…… A, đệ mau ôm nó xuống đi!" Hoa Tình gần như sắp khóc.

Hóa ra, Hoa Tình không giống những luyện đan sư khác, dù là luyện đan, linh thảo linh mộc mà tông môn sở hữu đều do môn hạ Bạch Lạc của tông chủ quản lý, luyện đan linh thảo gì, chỉ cần đi đến chỗ Bạch Lạc lấy.

Mạc Thiên Liêu có chút kinh ngạc, ôm mèo nhỏ vào lòng rồi vuốt vuốt lông nó. Đúng vào lúc này, pháp trận trong sơn cốc  lại ong ong, Hoa Tình cứ như chạy  trốn, đi ra mở cửa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!