Ngu Chiếu Hàn rửa tay xong đi ra ngoài liền đụng phải Thời Độ đang đợi thang máy. Kỹ năng giả ngầu của anh vừa mới được sử dụng, bây giờ vẫn còn trong thời gian làm lạnh, tạm thời không muốn cứng đối cứng với Thời Độ. Có vẻ Thời Độ cũng có cùng ý tưởng với anh, hai người ăn ý không nhìn nhau, theo nhân viên phục vụ đi đến phòng riêng.
Ngu Chiếu Hàn đi vào, người ngồi ở hai bàn trong phòng đều đồng loạt nhìn ra. Một bàn là tuyển thủ chính thức cùng huấn luyện viên, một bàn là thành viên dự bị của IPL, đều là mấy đứa nhỏ trẻ tuổi. Mỗi một bàn đều chỉ còn lại một vị trí.
Thời Độ không nói gì, cậu đang muốn đi qua bên kia bị Ngu Chiếu Hàn ngăn lại: "Cậu còn nhỏ, ngồi bên kia đi."
Thời Độ nở nụ cười: "Dựa vào cái gì?"
"Người trưởng thành cần uống rượu," Ngu Chiếu Hàn không chút để ý nói, "Cậu có thể uống sao?"
Thời Độ: "…"
Tuy rằng còn một, hai tháng nữa Thời Độ mới thành niên, nhưng dù sao cậu cũng là trụ cột của IPL, cha cậu cũng là một trong những nhà tài trợ của câu lạc bộ, giám đốc của IPL nào đám để cho tiểu thiếu gia này ngồi ở bàn cho bọn nhỏ kia,
Giám đốc IPL cười nói, "Mấy người ngồi ở đây bàn chuyện thi đấu đi, tôi ngồi ở bàn bên cạnh."
Phô Mai vẫn luôn vô cùng nhiệt tình đối với chiến đội anh em, cậu nhanh chóng ngồi dịch lại một chút, "Không cần không cần, chúng ta chen một chút, còn có thể ngồi hai người mà."
Ngu Chiếu Hàn cùng Thời Độ cùng nhau ngồi xuống. Hai người vừa vặn mặt đối mặt, vừa ngẩng đầu là có thể nhìn thấy đối phương.
Người đã đến đông đủ, giám đốc IPL gánh vác trọng trách quan hệ xã hội nặng nề bắt đầu thể hiện, nâng chén đứng dậy nói: "Nào nào nào, trước tiên cạn một chén. Cảm ơn R. H đã giúp chúng ta tìm được chứng cứ cố ý tạm dừng của TCO. Anh em tốt, sau này nếu cần giúp đỡ thì cứ việc nói."
Mọi người bắt đầu không ngừng nói "Cảm ơn, cảm ơn " "Không khách khí, không khách khí", người trưởng thành uống bia, vị thành niên uống trà, mọi người cùng nhau cụng chén một lần.
Trà có chút đắng, Thời Độ chỉ nhấp một ngụm nhỏ. Từ trước đến giờ cậu đều không để bản thân chịu ủy khuất, vì vậy liền gọi nhân viên phục vụ đến hỏi: "Làm phiền đổi trà thành đồ uống khác."
Nhân viên phục vụ hỏi: "Xin hỏi ngài muốn đổi thành đồ uống nào ạ?"
"Chỗ này có cái gì?"
"Đồ uống thông thường chúng tôi đều có. Có coca, sprite, nước dừa, sữa bò Vượng Tử…"
Ngón chân Ngu Chiếu Hàn khẽ động, tất nhỏ cũng trượt xuống một đoạn.
"Coca đi, cảm ơn." Thời Độ hỏi mọi người, "Có ai muốn đổi nữa không?"
Phô Mai thích ăn ngọt lập tức giơ tay lên, "Tui tui tui, tui muốn uống sữa bò Vượng Tử! Vú em nên uống nhiều sữa mới đúng!"
Ngu Chiếu Hàn khen ngợi mà liếc nhìn Phô Mai. Vẫn là vú em nhà mình có phẩm vị, có nội hàm. Không giống Thời Độ, chỉ có thể uống coca, thậm chí còn không biết mình bị giết tinh*.
(Có nghiên cứu cho rằng nam giới uống coca nhiều thì t1nh trùng sẽ bị giết bớt, ảnh hưởng đến sức khỏe tình d*c)
Món ăn dần dần được mang ra, giám đốc IPL hỏi Ngu Chiếu Hàn: "Đội trưởng Ngu có hài lòng với món ăn không?"
Trong mắt Ngu Chiếu Hàn lóe ra một tia sáng. Anh biết, thời cơ đến.
Hình thức giả ngầu, khởi động ——
"Ẩm thực Hoài Dương được chế tác vô cùng tỉ mỉ, tập trung vào sự ý nhị." Ngu Chiếu Hàn đọc lại lời kịch đã được chuẩn bị trước đó, giọng nói vô cùng êm tai, "Mỗi một món ăn ở nơi này đều có thể nhìn ra được truyền thống văn hóa của Trung Quốc —— không tồi."
Giám đốc IPL ngẩn người, sau khi sững sờ xong thì nhanh chóng hùa theo, "Nói rất hay! Đúng là truyền thống văn hóa!"
Phô Mai đầy mặt ngưỡng mộ mà nhìn đội trưởng của mình: "Đội trưởng còn rất hiểu về đồ ăn Hoài Dương nha? Thật là lợi hại!"
Ngu Chiếu Hàn hời hợt nói: "Đây là thường thức."
Thời Độ cạn lời. Cậu chuyển một đ ĩa đậu phụ kỷ tử đến trước mặt Ngu Chiếu Hàn, bày ra bộ dáng học sinh hiếu học ba tốt, hỏi: "Đội trưởng Ngu, món này thể hiện truyền thống văn hóa gì vậy, em không nhìn ra được?"
Ngu Chiếu Hàn cười lạnh trong lòng: Chỉ có cái này? Trò mèo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!